“Ra đây!” Hướng Diệu nhìn về một góc sân hét lớn một tiếng.
“Một người khi trái tim thay đổi thì mọi thứ chẳng còn gì như trước.” Một người đi ra từ trong góc khuất. Tôi nhìn phía sau nàng ta, không còn ai nữa.
“Thu Nguyệt, sao lại là ngươi?” Nàng ta xuất hiện ở đây như vậy Băng Ngọc cũng sắp đuổi tới rồi.
“Ta biết, ngươi rất thất vọng.” Thu Nguyệt nhìn Hướng Diệu.
“Nếu đã đến thì đừng đi nữa.” Hướng Diệu nói xong liền nhanh chóng ra tay đánh về phía Thu Nguyệt.. Thu Nguyệt tiếp một chưởng kia, thuận thế lui về sau hai bước, giơ tay lên, có thứ gì đó bắn về phía tôi.
Tôi theo bản năng muốn vận công ngăn cản:“ Không muốn sống nữa à? Còn có ta ở đây!! ”
Hướng Diệu quát to, ném cây quạt trong tay về phía trước ngăn chặn ám khí của Thu Nguyệt.
“Nhị tiểu thư ~ tấm lòng của chủ tử đối với người, không lẽ người còn không rõ?” Thu Nguyệt không có nhân cơ hội bỏ trốn mà quay đầu nhìn tôi, vẻ mặt cô đơn, buồn bã.
“Ngươi đi đi.” Tôi không có trả lời mà quay lưng lại, không nhìn Thu Nguyệt.
Bản năng muốn vận công ngăn cản, “Không muốn sống nữa? Có ta ở đây đâu!” Hướng Diệu đối với ta hô to, trong tay quạt xếp bay ra, đem kia đồ vật chặn lại.
“Nếu như không phải Hướng Diệu nhân lúc mọi người còn đang đau buồn về cái chết của người thì chẳng sợ lúc đó chủ tử đã thành hôn với xác chết của người. Hiện tại, cả ngày chủ tử không ngừng trò chuyện với bài vị, Trúc vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-co-nuong/1475635/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.