Ngay khi Clodagh đóng cánh của trước lại, tiếng òa khóc nghe thật thương tâm của Molly và Craig bắt đầu cất lên từ phía bên trong. Với cái nhìn tuyệt vọng hướng vào Dylan, Clodagh quay ngưòi để trở lại vào bên trong.
“Không!” Anh ra lệnh.
“Nhưng...”
“Một lát nữa chúng sẽ thôi.”
Với tâm trạng như ngưòi đang bị xé ra làm hai mảnh, cô chui vào trong taxi và mặc cho mình được chở vào trong thành phố. Quỷ tha ma bắt thứ tình yêu vô điều kiện đó đi, cô cay đắng nghĩ. Nó là một gánh nặng mới kinh khủng làm sao.
Bàn của họ ở quán L’Oeuf được đặt cho lúc bảy rưỡi - họ đã được lựa chọn giữa bảy rưỡi hoặc chín giờ, và Clodagh cảm thấy là chín giờ thì muộn quá. Thường thì đến lúc đó cô đã đi ngủ rồi. Cô muốn tranh thủ chợp mắt vài tiếng trước khi phải thức dậy lúc bốn giờ sáng và hát đủ các bài trong bóng tối khoảng một giờ đồng hồ. Dylan và Clodagh là những thực khách đầu tiên xuất hiện. Họ bước trong sự im lặng cung kính và trầm tĩnh vào căn phòng màu trắng trống trơn, có trang trí cột kiểu Hy Lạp. Clodagh lại càng trở nên căng thẳng hơn về chiếc váy của mình. Có vẻ như nó đã thu hút những ánh mắt kinh ngạc của cánh nhân viên mặt khó đăm đăm. cố gắng kéo váy xuống để làm cho nó dài hơn, cô bước vội vàng tới nơi an toàn của chiếc bàn. Cô đã ở ngoài lề đời sống xã hội quá lâu và không còn biết cái gì đúng cái gì sai để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sushi-cho-nguoi-moi-bat-dau/1919177/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.