Ngày hôm sau, đợt thi khảo sát chất lượng đầu học kỳ mới đến hẹn lại tới.
Mỗi lần tổ chức thi cho cả khối, chỗ ngồi đều được sắp xếp theo kết quả xếp hạng của kì thi trước đó. Bởi vì Hoắc Thành vừa chuyển đến nên không có thành tích cuối kỳ, vì thế lần này anh ngồi ở vị trí chót của phòng thi cuối cùng.
Điều này khiến cho bạn học Phương Nhất Sưởng hằng năm đều đứng nhất từ dưới đếm lên cực kỳ quan tâm.
“Người anh em, cậu chui từ đâu ra vậy?” Phương Nhất Sưởng đặt tay phải lên bàn học của Hoắc Thành, xoay người nhìn anh, “Lần đầu tiên tôi thấy có người ngồi phía sau tôi đấy.”
Hoắc Thành giương mắt lên nhìn cậu ta, im lặng gạt tay cậu ta ra khỏi bàn mình.
“Ha, còn rất ngầu nha.” Phương Nhất Sưởng quan sát anh vài lần, cúi đầu nhìn tên dán trên bàn học, “Hoắc Thành? À… cậu là bạn mới chuyển đến chứ gì, thành tích của cậu tốt không?”
Hoắc Thành ngồi yên, không thèm để ý đến cậu ta. Bỗng nhiên một nam sinh ngồi bên cạnh đập rầm một cái lên bàn, lớn tiếng nói với Hoắc Thành: “Anh Sưởng đang nói chuyện với mày đấy, không nghe thấy à?”
“Làm gì đấy, làm gì đấy? Sắp thi đến nơi rồi, ngồi yên tại chỗ của mình đi, rống cái gì mà rống?” Một thầy giáo đeo mắt kính ôm bài thi đi từ bên ngoài vào phòng học. Dường như các học sinh trong phòng đều sợ thầy ấy, tên nam sinh vừa rồi còn ầm ĩ cũng không lên tiếng nữa.
Phương Nhất Sưởng vẫn xoay nửa người nhìn Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sup-do-hinh-tuong/765378/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.