Chương trước
Chương sau
《Cùng làm socola tặng người ấy nào.》

Hôm nay là một ngày đặc biệt đối với các cặp đôi, phải, chính là ngày lễ tình nhân mười bốn tháng hai.

Ngày hôm nay các cô gái sẽ tất bật để làm socola tặng người yêu hoặc người mình thương mến.

Nhưng không phải chỉ có con gái mới làm socola tặng người thương mến, con trai cũng có thể.

Tinh Mạc Già bây giờ đang ngồi phát ngốc trên sofa trong phòng khách ở Artermis, co người ôm một con thỏ bông lông trắng muốt, mặt vùi vào bộ lông nhung mềm mại.

Valentine sao...

Y chưa từng làm socola vào ngày này.

Nhưng bây giờ y có người yêu rồi, hẳn là nên làm nhỉ.

"Cây Nhỏ, sao ngồi phát ngốc ở đây thế?" Yến Mạc Thù hỏi.

Tinh Mạc Già lẩm bẩm: "Socola..."

"Em muốn làm socola tặng Tinh Lan?"

Tinh Mạc Già gật đầu.

"Thế sao không đi làm đi?"

"Đây là lần đầu tiên em làm socola vào ngày này, cảm thấy, có hơi ngượng."

"Ace chưa từng làm socola tặng ai à?" Ekaterina thò đầu từ bếp ra hỏi, miệng cô đang bị lấp đầy bởi bánh mì thịt to tướng nên nói không rõ tiếng lắm, nhưng mọi người vẫn hiểu được cô nói gì.

Tinh Mạc Già nói: "Em có làm socola tặng người khác, nhưng không phải vào Valentine, socola đó chỉ đơn thuần là điểm tâm bình thường thôi."

"Vậy là em chưa từng làm socola tặng người nhà vào ngày này sao?" Vineveil hỏi.

"Mười bốn tháng hai không phải là lễ tình nhân sao? Làm socola hẳn là tặng người yêu chứ?" Tinh Mạc Già nghi hoặc.

Vladimir nói: "Không nhất thiết là tặng người yêu. Tình yêu ấy, nó có thể là tình yêu thương giữa người nhà với với nhau, cũng có thể là tình yêu thương giữa những người bạn thân thiết nhất, nhưng mọi người cứ đến Valentine là nghĩ ngay tình yêu là tình yêu đôi lứa. Vậy nên socola của em không nhất thiết phải tặng cho người yêu mà còn có thể tặng cho người nhà và bạn bè của mình nữa."

"Vậy sao... Em chưa từng tặng socola cho ai vào ngày này, nước em không quá thịnh hành lễ tình nhân, chẳng mấy ai chú ý tới đâu."

"Đúng nhỉ, lễ tình nhân phổ biến ở phương Tây hơn." Yến Mạc Thù xoa cằm.

"Hơn nữa em vẫn là có chút không muốn tặng socola vào ngày này." Tinh Mạc Già nói.

Ekaterina hỏi: "Tại sao?"

"Thánh Valentine đã bị giết rất dã man đó."

"Đúng là vậy. Nhưng mẹ chị nói ngày mười bốn tháng hai là ngày mà các cô gái chàng trai có thể thổ lộ tình cảm của mình với người mình thương mến, vậy nên socola vừa ngọt vừa đắng."

Tinh Mạc Già cúi đầu suy tư.

Yến Mạc Thù hỏi: "Vậy em có làm socola tặng Tinh Lan không?"

"Em nghĩ em sẽ làm, không chỉ cho Tinh Lan."

"Vậy chúng ta cùng làm đi." Yến Mạc Thù nói.

Isaac kéo Severus gia nhập nói: "Phải đấy, cùng làm socola tặng người ấy nào."

Tinh Mạc Già gật đầu, đứng dậy ra ngoài gọi điện thoại, nói muốn gọi cả Blake cùng làm.



"Con muốn làm socola Valentine?" Blake có chút ngoài ý muốn.

Con trai y tính tình lạnh nhạt, có nhiều lúc còn khá là vô tâm, bây giờ nó lại nói muốn làm socola Valentine khiến Blake khá là ngạc nhiên.

Tinh Mạc Già gật đầu: "Vâng, cha cùng làm không?"

"Nếu được thì cha cũng muốn làm, cơ mà..."

"Cha không cần lo, con làm socola nhiều rồi, nếu cha không biết con có thể dạy cha."

"..." Không, cha là muốn nói căn bếp của con có khả năng sẽ trở thành bãi chiến trường.

Nhưng cuối cùng Blake vẫn đồng ý.

Nửa tiếng sau, Tinh Mạc Già đờ người nhìn căn bếp đang bốc khói đen.

Yến Mạc Thù là sát thủ nhà bếp, điều này Tinh Mạc Già vẫn luôn khắc ghi trong đầu, vì lần đầu tiên Yến Mạc Thù vào bếp nấu cơm cho y là mười một năm trước, năm y sáu tuổi, sau đó căn bếp của nhà y đã bốc khói đen mù mịt, và mẹ y đã không thể vào bếp nấu cơm trong nửa tháng, trong nửa tháng này cả nhà y chỉ có thể gọi cơm bên ngoài hoặc sang nhà ông bà ngoại ăn chực.

Vậy nên từ đó Yến Mạc Thù bị cấm tiệt vào bếp nấu cơm, vào tìm đồ ăn hay phụ giúp sơ chế thực phẩm thì được, nhưng tuyệt đối không được phép nấu bất cứ thứ gì để phòng cháy chữa cháy, tránh tình trạng phải mất tiền để sửa bếp.

Nhưng y không nghĩ tới cấm được một người thì lại bỏ sót hai người nữa.

Blake và Vladimir mặt xám xịt từ bếp đi ra, có chút chột dạ không dám nhìn thẳng Tinh Mạc Già.

Blake biết rõ mình không biết nấu ăn, cơm ba bữa ngày thường của y toàn là ra ngoài ăn hoặc khi nào lười ra ngoài thì gọi ship đến tận nhà, còn bây giờ thì y có Tinh Tà lo mọi thứ, cơm bưng nước rót tận miệng, hoàn toàn thỏa mãn mong muốn làm cá mặn của y.

Tinh Mạc Già không lớn lên bên cạnh Blake nhưng không biết tại sao mà mong muốn của y và cha y lại không hẹn mà giống hệt nhau, cả hai đều muốn làm cá mặn sống an nhàn qua ngày.

Còn Vladimir thì chưa vào bếp bao giờ. Nhà anh khá giả, ngày thường vẫn luôn có bảo mẫu hoặc đầu bếp riêng nấu cho, vậy nên anh chưa bao giờ phải vào bếp, cùng lắm thì vào kiếm chút đồ ăn lúc đói.

Vladimir thấy Ekaterina và Vineveil nấu ăn rất nhẹ nhàng nên nghĩ việc này chả khó khăn gì cả, vậy nên rất tự tin bước vào bếp làm socola, hành động này khiến cho căn bếp mới tinh vừa được lau dọn sạch sẽ của Tinh Mạc Già bị nhuộm màu khói đen xám xịt.

Cả anh và Blake đều ủ rũ cúi đầu, không dám nhìn chủ nhân căn bếp.

Tinh Mạc Già từ cú sốc hồi phục, y thở dài: "Bỏ đi."

Để có thể tiếp tục làm socola, cả bọn đã phải còng lưng ra mà dọn dẹp căn bếp nhiễm đầy khói đen, còn phải ngồi nửa tiếng để có thể cọ sạch cặn đen dính đầy dưới đáy nồi.

Blake và Vladimir là đầu sỏ gây tội, vậy nên làm việc hăng say nhất.

Dọn dẹp xong, mọi người ra phòng khách ngồi nghỉ một chút.

"Nên làm gì với ba người đây?" Tinh Mạc Già nhìn Blake, Vladimir và Yến Mạc Thù.

Trong bọn họ chỉ có mỗi ba người này không biết nấu ăn, những người còn lại đều biết nấu, ít nhất sẽ không nổ bếp hay làm ra độc dược chết người.

Ba người suy nghĩ một chút.

Blake nói: "Nếu không con cầm tay chỉ dạy, socola của con làm sau?"

"..." Quả thực đây là biện pháp cuối cùng, cũng không thể để người khác làm hộ hay để họ đi mua socola bên ngoài được.

Socola Valentine là phải tự làm mới có ý nghĩa.

Dù hình thù xấu đến mấy, mùi vị khó ăn đến mấy, thậm chí sẽ gây ra ngộ độc thực phẩm thì đó cũng là thành phẩm chứa đựng tình yêu mà người làm dành cho người mình muốn tặng.

Những người biết nấu cơm thở dài, đành gác lại việc làm socola của mình, thật cẩn thận chỉ dẫn ba vị sát thủ nhà bếp làm socola.

Dù vậy, căn bếp đáng thương của Tinh Mạc Già vẫn bốc khói đen mấy lần liền, nồi niêu xoong chảo gần như không thể dùng tiếp, phải thay mới toàn bộ.

Tinh Mạc Già cảm thấy số tiền mình phải bỏ ra để sửa bếp còn lớn hơn nhiều số tiền bỏ ra để xây nhà.

Cũng may ba vị sát thủ nhà bếp rất thức thời, tự động nộp tiền bồi thường.



Mặc dù Tinh Mạc Già không cần. Nhưng y vẫn nhận.

Có người tự nguyện đưa tiền, đỡ phải bỏ tiền túi, ngu gì không nhận.

Nhìn thành quả của mình, ba người không biết nấu ăn cảm thấy thật tự hào.

Những người biết nấu cơm lo sợ không biết liệu mấy viên socola này có gây ngộ độc thực phẩm hay không, dù bề ngoài nó cũng khá đẹp.

Tinh Mạc Già mặt không đổi sắc rút điện thoại ra, gọi điện bảo Reese chuẩn bị sẵn mấy phòng bệnh để phòng ngừa.

Reese dở khóc dở cười nói: "Chú là bác sĩ tâm lý, không làm trong bệnh viện, mà thôi kệ. Nhưng con liệu có lo xa quá không, không đến mức phải nhập viện chứ."

"Không, việc này chín mươi chín phần trăm sẽ xảy ra. Chú cũng không phải không biết trù nghệ của Đêm Đêm."

"..." Reese nhớ lại lần đầu tiên thấy Yến Mạc Thù vào bếp, không khỏi rùng mình.

Thằng oắt con này vào bếp không phải để nấu cơm mà là để phá bếp.

Nghe nói nó từng vì tức giận Lancelot mà đã ném mũ bảo hiểm vào lò vi sóng, sau đó phòng bếp ở lâu đài Odin của thằng oắt họ Virginia này đã nổ tung. Đó là khi hai đứa nó vẫn còn đối địch nhau.

Một nhà thượng tướng Albert biết trù nghệ của Yến Mạc Thù đến đâu, vậy nên từ chối nhận socola anh tự làm, bảo anh muốn tặng thì bỏ tiền túi mua bên ngoài, còn không thì thôi.

Họ tỏ vẻ, thứ tốt nên nhường cho con dâu.

Tinh Lan, Tinh Tà, Lancelot, Lucia, Lucas, Eclairerous, Sylvie và Lucius cảm thấy hơi lạ.

Theo thường lệ thì giờ này người yêu của họ đã và đang phá hủy phòng tập trong căn cứ Sơ Tinh Lãng Nguyệt hoặc nằm ngủ, dù sao giờ cả bọn đều đã đổi nghề sang làm quân nhân, đa phần sẽ nghỉ việc cũ hoặc thi thoảng rảnh thì đi làm, đến Tinh Mạc Già còn không thèm thi đại học kìa, mặc dù ngay sau đó y đã bị Blake và Tinh Tà lôi từ trên giường xuống kéo đi ôn tập để thi lấy cái bằng tốt nghiệp cấp ba, sẵn tiện thi vào đại học. Đa phần Quân thủ vệ Rạng Đông bây giờ khá là rảnh, cảnh tượng mọi người nằm lăn ra ngủ hoặc chơi điện tử cũng không ít.

Nhưng hôm nay, người yêu của tám người Tinh Tà lại biến mất không thấy tăm hơi.

Hôm nay là Valentine, nhìn những cặp đôi khác tặng socola cho nhau họ cũng nuôi nấng chút hy vọng bản thân cũng sẽ nhận được quà, nhưng nghĩ đến tính tình người yêu họ lại cảm thấy khả năng này không cao cho lắm.

Tinh Mạc Già trời sinh tính lạnh nhạt, nhiều khi hơi vô tâm, mấy ngày lễ này y không quá để ý, hơn nữa lễ tình nhân ở Việt Nam không phổ biến lắm. Blake cũng như vậy, y còn lười vào bếp, Tinh Tà chưa thấy người yêu vào bếp bao giờ. Tính tình Yến Mạc Thù cũng như hai người này, nhiều khi còn quên luôn hôm nay là lễ tình nhân, nên Lancelot cảm thấy khả năng mình nhận được quà không cao, càng đừng nói đến làm socola, vì Yến Mạc Thù không biết nấu ăn. Ekaterina là đặc công nên khá bận, cô còn phải ôn tập để ra trường vì là năm cuối rồi, Vladimir cũng nhiều khi bận việc không để ý thời gian, Vineveil cũng đang bận rộn cho cuộc sống sau khi ra trường, vậy nên khả năng họ quên hôm nay là lễ tình nhân là rất cao. Severus cũng chả mấy khi để tâm đến mấy ngày lễ như này, phần lớn thời gian y đều dùng để chăm hoa, lựa thảo dược và đọc sách. Isaac cũng như vậy, nhưng ít ra thi thoảng anh vẫn sẽ mua socola bên ngoài tặng người thân, đấy là nếu anh nhớ hôm nay là lễ tình nhân.

Chính vì có suy nghĩ như vậy nên khi nhận được socola của người yêu, tám người rất là ngạc nhiên.

Nhóm Tinh Mạc Già không chỉ làm socola tặng một nửa của đời mình mà còn tặng cả người nhà và bạn bè. Tặng cho người nhà và bạn bè họ thống nhất dùng khuôn hình bông hoa hay ngôi sao, còn tặng người yêu thì dùng khuôn hình trái tim, trang trí cũng cầu kì hơn.

Lúc nhận socola, mấy người Tinh Lan rất đỗi kinh ngạc, ngạc nhiên đến quên cả phản ứng.

Yến Mạc Thù nhướn mày: "Sao vậy, không muốn nhận à?"

Lancelot lập tức nói: "Không có! Anh chỉ là..." Chỉ là ngạc nhiên khi nhận được quà từ em.

Sau khi ngạc nhiên thì hắn rất vui, rất rất vui. Hắn vẫn luôn lo sợ Đêm Đêm không quá nguyện ý tiếp nhận tình cảm của hắn, trở thành người yêu của hắn, nhưng giờ phút này, cầm trên tay socola hình trái tim được bọc cẩn thận trong gói quà và buộc nơ, Lancelot cảm thấy thật sự hạnh phúc. Tình cảm của hắn thật sự được đáp lại!

Những người khác cũng cực kì vui mừng, họ kìm lòng không được mà trao cho người yêu một cái ôm thật chặt.

Mười bốn tháng ba họ nhất định phải làm ra được một món quà đáp lễ xứng đáng với công sức người yêu đã bỏ ra hôm nay!

Đêm ngày mười bốn tháng hai, các cặp đôi ai cũng vui vẻ bên người mình yêu với những viên socola ngọt ngào.

Buổi đêm, không biết có phải họ nghe lầm hay không mà nghe thấy tiếng xe cấp cứu.

Chắc là nghe nhầm rồi.

Nhìn Tinh Tà, Lancelot và Lucas bị đẩy vào phòng cấp cứu, Tinh Mạc Già, Ekaterina, Vineveil, Severus và Isaac sâu sắc cảm nhận được sự đáng sợ của sát thủ nhà bếp. Dù có cầm tay tận tình chỉ dẫn vẫn không thể tạo ra được thành phẩm nào ăn được.

Dù vậy nhưng vẻ mặt ba tên phải vào viện vẫn rất hạnh phúc.

Nhận được socola Valentine do chính tay người yêu làm, không hạnh phúc mới là lạ đấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.