《Tổ bốn người đại náo khu đô thị.》
"Anh ừa ảo ì ơ?" (Anh vừa bảo gì cơ?) Tinh Mạc Già nhồm nhoàm nhai bánh crepe dâu hỏi.
Mồm y thì nhai bánh, tay phải cầm cốc trà sữa bạc hà không trân châu không phun kem, tay trái cầm một cái bánh tart trứng loại nhỏ. Trước mặt y giờ đây là một bàn đầy bánh ngọt, đủ loại, có những loại đặt trên bàn giá chính là giá trên trời, người mua nổi chắc chắn phải là hạng người dùng mấy căn phòng liền để chứa tiền hoặc tiền trong tài khoản lên tới mười mấy con số.
Số bánh ngọt này một phần là Yến Mạc Thù tích trữ từ trước, phần còn lại là Tinh Mạc Già tự mang. Dù sao y hiện tại cũng có khá nhiều tích phân, tội gì phải để bản thân chịu khổ, vào cửa hàng mua mấy cái nhẫn trữ vật là mang theo được cả một đống đồ. Đạo cụ thì hiện tại y chưa cần, dù sao với tu vi của y bây giờ chả có mấy ai đánh lại được y cả.
Nếu là trước kia Tinh Mạc Già tuyệt đối ăn không đến những món bánh ngọt đắt tiền dành cho những gia đình giàu có này, càng đừng nói là mang theo cả một đống. Nhưng từ khi quen Yến Mạc Thù, y đã được nhấm nháp mấy món này, cứ cách vài hôm là Yến Mạc Thù lại gửi cho y một hộp bánh to đùng, cho y ăn thỏa thích cả tuần, còn đủ để chia cho người nhà nữa. Còn sau này, sau khi Lancelot thay Yến Mạc Thù chăm sóc Tinh Mạc Già thì có thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-tan-lo-ra-man-sao-lap-lanh-chieu-roi-the-gian/2697358/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.