Hắn ta thử bắt chuyện: "Lát nữa thợ sẽ đền lắp kính, vậy chúng ta tranh thủ đi ăn, tôi mời."
Ôn Kha gương mặt không chút thay đổi, ngữ điệu không cao cũng không thấp: "Sau kỳ thi chẳng phải ba cậu đã đuổi ra khỏi nhà rồi sao?"
Lăng Hải Du đứng hình, ngập ngừng hỏi: "Sao anh biết điều đó?"
"Liên quan đến Trấn Nam." Anh nhấn mạnh "Tôi bắt buộc phải điều tra."
Ôn Kha tiếp tục nói: "Nhưng mà được ăn miễn phí, tôi không từ chối đâu."
Anh dẫn Lăng Hải Du đi dọc trên con hẻm, dạo gần đây về chiều hay có mưa, hiếm khi có một hôm nắng đẹp như này, từng tia nắng ấm áp cuối ngày bao trùm không gian, sắc cam pha lẫn với đỏ phủ xuống mặt đất tạo nên cảnh đẹp huyền ảo, như một tấm thảm rực rỡ trải dài đến chân trời.
Ánh hoàng hôn cuối ngày phản chiếu qua những tán lá, nhuốm vàng cả không gian, khiến mọi thứ như bừng sáng trong khoảnh khắc. Gió nhẹ thổi qua, làm lay động những cành cây, khiến lá vàng khẽ rơi, lượn lờ trong không khí trước khi đáp xuống mặt đất.
Không gian tĩnh lặng, yên bình, tựa như cả vũ trụ đang chìm đắm trong sắc màu của sự giao thoa giữa ngày và đêm, khiến người ta cảm thấy lòng mình nhẹ nhàng và thanh thản lạ thường.
Đối diện với một bàn đầy thức ăn, Ôn Kha liền đưa ra nhận định, hai anh em nhà họ Lăng có điểm tương đồng.
Lăng Hải Du nuốt xuống miếng cá, lập tức hỏi: "Anh có đoán được kẻ đến quậy phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-som-che-mo-mat-nguoi/3646365/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.