Thông qua cái nắm tay, Trấn Nam cảm nhận được Lăng Hải Thành lo lắng đến mức nào, đôi bàn tay của đối phương lạnh toát.
"Em không muốn ở lại đây, chỉ là vết thương nhỏ." Trấn Nam điềm đạm lên tiếng.
Hắn hôn nhẹ lên tay cậu, nhanh chóng đáp ứng: "Được, vào nước biển xong, tôi đưa em về."
Đỡ cậu nằm xuống, hắn ân cần nói: "Tôi sẽ làm cơm cho em mang theo, buổi trưa đừng ăn cùng Ôn Kha."
Cậu chớp mắt hỏi: "Anh chưa đủ bận rộn?"
"Cần phải kiêng cử nhiều thứ." Lăng Hải Thành hạ tầm mắt, tiếp tục nói "Không khéo sẽ để lại sẹo lồi."
Hạ Yến len lén đi vào, thu nhỏ sự tồn tại của mình xuống mức thấp nhất.
Mắt thấy cô đứng ngồi không yên, Trấn Nam lên tiếng hỏi: "Chị, có chuyện gì sao?"
Cô giật mình lắc đầu chối bây bẩy: "Không, không sao, mọi chuyện vẫn bình thường."
Bình thường mới lạ ấy, Lăng Hải Thành mới giao nhiệm vụ xuống, sắp xếp Hàn Lâm Bạch cùng các phạm nhân bị bắt vì tội cưỡng hiếp, biến thái cực kỳ nặng. Tội của cậu ta đáng lý không phải giam cùng với những người đó, càng không phải là nhà tù khét tiếng của đất nước.
Hàn Lâm Bạch đắt tội nhằm người, sự dày vò sẽ theo cậu ta suốt đời.
Điện thoại Lăng Hải Thành rung lên từng hồi, nhìn vào người gọi đến hắn khẽ cau mày, lập tức từ chối cuộc gọi.
Gọi không được người đó chuyển qua nhắn tin, những dòng chữ hiển thị liên hồi.
"Cửa hàng bị người khác đến đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-som-che-mo-mat-nguoi/3646364/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.