Vết sẹo càng gây ấn tượng cho người khác thôi, ba của Ôn Kha chỉ là một người giỏi việc đấm đá nhưng mẹ của anh lại là một mỹ nhân hàng thật giá thật, gương mặt anh mang nét vừa thanh thoát vừa mềm mại. Anh thừa hưởng nhan sắc từ mẹ, đẹp đến mức khiến người khác không thể không ngoái đầu lại nhìn.
Từ nhỏ Trấn Nam đã ngưỡng mộ Ôn Kha, người khác từng nói anh là thiên tài, anh am hiểu các loại súng và dùng chúng rất thành thạo. Nếu như không theo con đường của ba mình, sớm đã trở thành vận động viên chuyên nghiệp.
“Anh lấy số điện thoại của em từ chỗ chị ấy rồi đúng chứ?” Cậu vừa cất khẩu súng lục vào ngăn tủ vừa hỏi.
“Tôi lấy rồi.” Ôn Kha lôi ra một chiếc hộp nhỏ, anh bước đến bên cạnh cậu tiếp tục nói “Chiếc bông tai này có gắn định vị, tôi đeo giúp cậu.”
“Tai em lành lại rồi.” Trấn Nam giải thích “Trường học không cho phép đeo khuyên”
Trấn Nam khẽ giật mình, Ôn Kha hành động rất nhanh, anh bấm cái lỗ cho cậu chỉ trong vài giây.
Anh chậm rãi dặn dò: “Lạc mất khuyên tai, mạng sống tôi cũng mất luôn, cậu gìn giữ cẩn thận”
“Em biết rồi” Trấn Nam nghiêm túc đáp.
Ôn Kha vươn tay muốn xoa đầu cậu, cánh tay vừa nhấc lên lại hạ xuống, Trấn Nam lớn rồi, suy nghĩ của cậu cũng chính chắn hơn, anh không thể tự tiện hành động, xa cách nhau vài năm ai biết được Trấn Nam nhìn anh bằng con mắt gì.
Trong suy nghĩ của Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-som-che-mo-mat-nguoi/3635359/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.