Trấn Nam khéo léo từ chối những vị khách còn đợi bên ngoài.
Trong lúc cùng nhau dọn dẹp, người nhân viên cùng ấp úng nói: “Tôi muốn xin nghỉ.
Trấn Nam ngạc nhiên hỏi: “Bởi vì em sao?”
“Không phải vấn đề ở cậu đâu, đừng lo lắng, tôi thực ra muốn xin nghỉ việc từ hôm qua, người nhà ở dưới quê giục tôi về.”
“Tôi sẽ gửi tiền lương tháng này.” Trấn Nam bình tĩnh nói tiếp “Nếu anh gấp, có thể về trước.”
“Cảm ơn cậu nhiều lắm”
Trong cửa hàng chỉ còn một người, có chút tẻ nhạt nhưng chẳng thấy người bên trong cô độc tí nào.
Trấn Nam chuyển tiền lương cả tháng cho nhân viên, cộng thêm với tiền thưởng vì hai ngày hôm nay. Xong việc cậu đi vứt rác, trên đường quay về cửa hàng cậu bắt gặp người thanh niên trên người mặc cả bộ suit đen, cặp kính râm càng làm người nọ trở nên nguy hiểm hơn.
Đối phương định nói gì đó liền bị Trấn Nam ra hiệu dừng lại.
Cậu nhận cuộc gọi từ Tô Miên, chất giọng vẫn như ngày nào: “Bó hoa có đẹp không?”
“Xuất sắc luôn, cậu khéo tay mà, tôi đã lường trước được điều đó.” Tô Miên cười lớn, thích thú nói “Tin tức trên mạng không còn đúng chứ?”
“Thật sự biến mất rồi.”
Vào lúc rạng sáng đã mất tích không chút dấu vết, bài viết của bà chủ nhỏ đã chuyển về chế độ riêng tư, Trấn Nam có hỏi trong lúc đến trang trại hoa, nhưng vẫn không nhận được câu trả lời thỏa đáng.
Mạc Thượng Yến chúc cậu buôn may
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-som-che-mo-mat-nguoi/3635358/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.