*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mấy ngày sau, Dịch Liên Thận đối với cô cũng có vài phần kính trọng, mọi ngày đều mời cô dùng bữa, những lúc như thế đều không đề cập đến chuyện của Dịch Liên Khải nữa, ngược lại lại cùng nhau đàm đạo thi từ ca phú. Dịch Kế Bối luôn được xưng là “Nho tướng” (vị tướng nhà nho), ngoài việc ngang ngược bạo tàn ra, ông cũng được người trong và ngoài nước công nhận là một thư nhân. Dịch Liên Di, Dịch Liên Thận từ thuở nhỏ đã được danh sư dạy dỗ, tuy không được gọi là học xuyên suốt hoàn toàn kiến thức Trung Quốc và Phương Tây, nhưng nói về học thuật cũ thì lại rất có nền tảng, Dịch Liên Thận thi thoảng cao hứng, còn có thể ngâm vịnh đối câu, có thể sáng tác một bài thơ thất tuyệt hoặc ngũ luật. Tần Tang tuy đã từng học ở trường Tây Dương, nền tảng kiến thức khi còn bé cũng không hề tệ, nên cũng thấy Dịch Liên Thận đối thơ cũng không tồi, rất có khí khái mạnh mẽ. Tuy Tần Tang mỗi ngày đều cùng anh ta nói chuyện phiếm, nhưng trong lòng lại rất sốt ruột, bởi vì trong phủ cấm được đi ra ngoài, vậy nên tình hình bên ngoài một chút cũng không biết được, thậm chí ngay cả tin tức trong phủ, cũng hoàn toàn bị chặt đứt. Nhưng cứ nói chuyện phiếm như vậy cũng có chỗ tốt. Chẳng hạn như cô có thể nhân cơ hội này nói ra một ít yêu cầu nho nhỏ, đem nữ quyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-suong-mu-vay-thanh/132445/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.