Thứ bảy, Nghê Vụ cùng Bùi Hoài Duật đưa Tuế Tuế về lại huyện Thải Vân.
Sau khi mừng sinh nhật xong, Bùi Thành Quân và Vu Tú Huệ cũng trở về thành phố Tùng.
Sáng hôm đó, khoảng mười một giờ, tại quầy lễ tân của ÉTOILE, ÉTOILE áp dụng chế độ làm việc linh hoạt, cuối tuần vẫn có người ở công ty, nhưng không nhiều. Cô Tiểu Cố ở quầy lễ tân vừa gọi trà sữa, vừa đang trang điểm.
Bỗng một người phụ nữ trung niên ăn mặc có phần lòe loẹt đi tới, nhìn ngang ngó dọc, đeo một chiếc kính râm, khoác áo lông thú, cách ăn mặc vô cùng... chói mắt.
Tiểu Cố nhíu mày: “Bà tìm ai?”
Dáng vẻ lấm lét, khả nghi.
“Nghê Vụ có ở đây không? Tôi là mợ của nó, đến thăm nó.”
Phạm Thu Phương kéo kính râm xuống một chút, lộ ra ánh mắt nhìn về phía quầy lễ tân, cười một tiếng.
“Hôm nay là cuối tuần, tổng giám Nghê không có ở công ty.”
“À, vậy à, thế cô có biết nhà Nghê Vụ ở đâu không? Cậu mợ nó đều đã đến rồi, đều là thân thích ruột thịt, là trưởng bối của nó.”
Tiểu Cố nhìn người đối diện, ngoài người phụ nữ trung niên này, còn có một người đàn ông trung niên trông có vẻ chất phác đứng cách đó không xa. Hai người này lại là cậu mợ của tổng giám Nghê sao?
Tiểu Cố gọi điện thoại cho trợ lý của Nghê Vụ: “Chị Tiểu Vấn ơi, có người tự xưng là cậu mợ của tổng giám Nghê đến công ty ạ...”
Khi Nghê Vụ nhận được tin này, mấy người họ vừa mới về đến nhà bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702538/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.