Diêu Liệt hai tay đút túi, bộ vest trắng trên người phủ ánh tà dương nhuộm từ chân trời, chỉ là nụ cười nơi đáy mắt lại mang chút ý vị khó đoán.
“Mẹ bảo anh qua gọi em cùng đi ăn.”
Mặt Bùi Sơ Yên đỏ lên, cô đi vài bước đến, khoác tay Diêu Liệt: ““Anh đến lúc nào vậy, không nghe thấy tiếng bước chân làm em giật cả mình.”
“Mới đến.”
Bùi Sơ Yên nhìn mặt Diêu Liệt, không thấy có biểu cảm gì khác mới dịu dàng cười: “A Liệt, thời gian trôi nhanh thật đấy, chúng ta sắp kết hôn rồi.”
Đính hôn trước, cách một tháng sẽ kết hôn, ngày tháng đều đã tính sẵn.
Bùi Sơ Yên xoay người nhìn thoáng qua Bùi Vân Hiền và Nghê Vụ cũng đang đi về hướng này.
“A Liệt, anh không thấy thím của em trông rất giống một người sao?”
Diêu Liệt nhướng mày.
“Ai cơ?”
“Trình Thanh Miểu ấy, chính là cô bạn cùng bàn hồi cấp ba của em, cái cô béo đó.”
“Có sao?” Diêu Liệt hỏi lại một câu.
Ngoài ra, không có phản ứng nào khác, khiến Bùi Sơ Yên có chút không biết phải thăm dò tiếp như thế nào.
Nghê Vụ và Bùi Vân Hiền đi đến phòng ăn.
Bùi Hoài Duật cũng vừa kịp quay về.
Cô ngồi bên cạnh anh, nhỏ giọng hỏi về tình hình của ông Vu.
Bùi Hoài Duật nói: “Suýt bị một cục đờm nghẹn, chú Lâm đã kịp thời xử lý, không sao rồi.”
Anh nắm tay Nghê Vụ: “Đừng nói cho ba mẹ biết vội, chờ ăn xong rồi hãy nói với họ, ông đã đặc biệt dặn dò.”
“Vâng.”
Bàn này có mười lăm người ngồi.
Bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702515/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.