Nghê Vụ đưa con gái lên xe buýt trường học xong về nhà.
Hôm nay cô phải đến ÉTOILE, tối qua trước khi ngủ đã gọi WeChat với Mẫn Kiều bốn mươi phút, mẫu quần áo thu đông đã ra rồi, cần chốt bản cuối cùng.
Nhưng cô nhớ tới lời Tuế Tuế nói, sáng nay Bùi Hoài Duật bị đau dạ dày.
Bữa sáng vẫn luôn được đặt trong nồi hấp điện, vẫn còn ấm nóng.
Nghê Vụ bưng bữa sáng, gõ cửa nhà Bùi Hoài Duật. Bên trong không có tiếng trả lời, chỉ có tiếng bước chân “lộp cộp” của chú chó, Nghê Vụ nhập mật khẩu mở cửa.
Cô xoa đầu Nemo đang ở cửa đón mình.
“Nghe con nói, ba con đau dạ dày.”
Nemo phối hợp sủa một tiếng, mũi liên tục ngửi bát trứng hấp trong tay cô, mềm mịn, bên trên rưới ít dầu mè và nước tương ít muối. Nó nhìn chằm chằm, sẵn sàng nhảy lên bất cứ lúc nào.
Đi ngang qua phòng khách, Nghê Vụ thấy hộp thuốc đặt trên bàn đang mở, trong vỉ thuốc giảm đau rõ ràng đã bị bấm mất hai viên, giấy bạc rách toang.
Trong phòng khách, không thấy bóng anh.
Nghê Vụ đẩy cửa phòng ngủ, người bên trong đang chuẩn bị đi ra, cô đâm sầm vào anh.
Tay anh thuận thế ôm lấy eo cô, giữ cô đứng vững. Nhìn lướt qua bữa sáng, nói: “Anh không đói, làm khó em còn nhớ đến anh.”
“Nghe Nemo nói, anh đau dạ dày.”
Dù sao cũng là trốn bệnh viện từ ba hôm trước, Nghê Vụ muốn anh hôm nay đi bệnh viện tái khám.
“Ừm…”
Anh lười biếng kéo dài giọng nói, rồi đi ra ngồi trên ghế sofa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702502/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.