Nghê Vụ nghe thấy giọng nói trầm thấp, lại mang theo chút gấp gáp như chất vấn từ đầu dây bên kia, sững người mất một giây. Âm thanh ấy như vọng ra từ trong điện thoại, áp sát bên tai cô.
“Em mua lê chưng đường phèn rồi, sau đó em phát hiện phía sau còn có rất nhiều tiệm bán đồ thủ công mỹ nghệ nhỏ, nên đi vào xem một chút. Anh cứ đợi em ở quầy tàu hũ đá là được, em sẽ qua ngay.”
“Ừ.” Anh khàn khàn đáp lại một tiếng.
Lại nói một câu: “Được, anh đợi em ở đây.”
Bùi Hoài Duật cúp điện thoại xong, xoa xoa thái dương.
Theo bản năng sờ túi quần tây, định lấy một điếu thuốc để đè nén cảm giác ngứa rát và bất an nơi cổ họng, nhưng trong túi trống rỗng.
Cát chảy qua kẽ tay, sương trong gương.
Cô sẽ không bao giờ yêu anh như thuở thiếu thời nữa.
Cô dường như sẽ quay lưng rời đi khỏi anh bất cứ lúc nào. Cuộc hôn nhân của họ, dường như là liều thuốc an ủi cuối cùng của anh.
Bùi Hoài Duật đứng giữa đêm hè oi ả, gió phả vào mặt vẫn mang theo cái nóng bức bối. Anh nhìn những gương mặt xa lạ xung quanh, từng đôi tình nhân trẻ tuổi tay trong tay cười nói, cô gái kia cười tươi rạng rỡ, còn đùa giỡn với bạn trai mình.
Bên cạnh là quầy xôi nhỏ, chủ quầy là một cô gái trẻ hơi mũm mĩm, quạt máy thổi ra hơi nóng. Bạn trai giúp cô ấy mời khách, lấy điện thoại ra kiểm tra mã giảm giá, Bùi Hoài Duật nhìn bốn phía, nhìn những ngọn đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702495/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.