Nghê Vụ đã nghe thấy.
Nhưng cô không trả lời.
Cô đưa điện thoại cho bà chủ quán, sau đó quét mã thanh toán rồi quay lại chỗ ngồi chờ đồ ăn.
Bùi Hoài Duật nghe thấy cô im lặng.
Thế là anh biết rồi.
Ngoài Trần Thiệu An, còn có thể là ai.
Anh hỏi thêm một câu, người khó chịu lại chính là anh.
Vô cớ làm mình thêm bực bội.
Cô không thể giả vờ dỗ dành anh một chút sao?
Nói câu ăn một mình, khó đến vậy sao?
Hoành thánh được mang đến bệnh viện, Bùi Hoài Duật mời các đồng nghiệp khác trong khoa ăn.
“Cảm ơn bác sĩ Bùi.” Một cô y tá cầm hai phần đến khu vực y tá, chia cho những y tá khác bên cạnh, hạ giọng: “Sao tôi cảm thấy bác sĩ Bùi hôm nay, có chút... gần gũi dễ mến, nhưng lại hơi kỳ lạ và thất thường.”
“Hai từ này dùng như thế à?”
“Cảm giác không còn quá lạnh lùng nữa, nhưng sắc mặt lại u ám thất thường.”
Một cô y tá khác bước đến: “Tôi nghe nói, đây là bạn gái bác sĩ Bùi mời chúng ta ăn đấy.”
“Bác sĩ Bùi có bạn gái rồi sao?”
Ngay lập tức, mấy người kinh ngạc nhìn nhau.
“Ai nói vậy, đây có thể coi là tin đồn nóng hổi đầu tiên của khoa ngoại tim mạch chúng ta rồi.”
“Bác sĩ Tiểu Mông bên đội của Đổng chủ nhiệm nói đấy.”
“Nam thần có bạn gái rồi, thật không biết bạn gái anh ấy trông như thế nào.”
“So với Diêu Thư thì sao? Diêu Thư đã theo đuổi bác sĩ Bùi rất lâu, còn theo anh ấy ra nước ngoài nữa.”
“Suỵt, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702419/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.