Trần Thiệu An nói: “Mua ở cửa hàng miễn thuế, giá không đắt, em đừng từ chối.”
“Cảm ơn anh.” Nghê Vụ nhận lấy, Trần Thiệu An lại đưa thêm một hộp kem dưỡng da, hộp bị ép hơi móp khi nằm trong vali, anh rất cẩn thận vuốt phẳng lại rồi mới đưa cho Nghê Vụ: “Một nữ đồng nghiệp trong nhóm anh giới thiệu, nói rằng các cô gái đều thích thương hiệu này.”
Nghê Vụ nhìn lọ Helena Rubinstein Black Bandage trước mặt, hộp kem này trị giá gần mười nghìn tệ. Cô do dự một chút, bà Trần vội vàng giục cô nhận lấy.
Gần trưa, Nghê Vụ chuẩn bị ra ngoài mua chút thức ăn để chuẩn bị bữa trưa.
Dù sao Trần Thiệu An mới về, bữa ăn đầu tiên phải thịnh soạn một chút, hơn nữa ngày thường Trần Như Lam rất chăm sóc hai mẹ con cô.
Trần Thiệu An nói: “Không cần phiền phức vậy đâu, ra ngoài ăn đi.”
Trần Như Lam gật đầu: “Đúng vậy, nhà bếp nhiều khói dầu, chúng ta ra ngoài ăn thôi.”
Nghê Vụ khẽ cười, tỏ vẻ: “Thật ra tài nấu nướng của tôi cũng ổn.”
Người gặp chuyện vui tinh thần sảng khoái, Trần Như Lam thay một bộ quần áo, còn gửi tin nhắn vào nhóm nhỏ cho mấy chị em già, nói rằng con trai mình đã về.
Nghê Vụ cũng dẫn Tuế Tuế về phòng thay đồ, cô bé được thay một chiếc áo khoác lông vũ màu đỏ, trông đáng yêu như một cục bột nếp, còn cô cũng khoác một chiếc áo khoác dạ màu sáng.
Trần Thiệu An gọi taxi, mấy người chuẩn bị đi dạo trung tâm thương mại trước.
Anh hỏi Nghê Vụ bữa trưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702413/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.