Tuế Tuế chỉ ra ngoài đi vệ sinh một lát, sau đó liền quay về phòng.
Nghê Vụ đẩy cửa bước vào, đặt một hộp sữa ấm lên đầu giường.
Bây giờ là 10 giờ tối.
Nghê Vụ không ngờ, mình và Bùi Hoài Duật lại ở trong bếp lâu đến vậy.
Uống sữa xong, cô bé nằm trên giường ngủ thiếp đi.
Bùi Hoài Duật cũng đã rời đi.
Nghê Vụ đi vào phòng tắm rửa.
Cô nhìn chính mình trong gương.
Dòng nước ấm và bọt sữa tắm lướt qua làn da trước ngực, mang đến cảm giác đau đớn nhạy cảm, Nghê Vụ nhanh chóng làm sạch, nhìn vào gương, trong làn sương mờ ảo, những vết hằn lan khắp cơ thể.
Sáng hôm sau.
Nghê Vụ đi ra ngoài mua bữa sáng, mang đến cho bà Trần một phần trước.
Bà Trần hỏi cô, có cảm ơn bác sĩ Bùi chưa, dù sao người ta cũng đã giúp đỡ mình.
Nghê Vụ gật đầu, nhận ra Trần Như Lam bây giờ vẫn không nhìn thấy, liền nói, “Mời anh ấy ăn cơm rồi.”
“Cậu bác sĩ Bùi này, có phải có ý với cô không.” Trần Như Lam vừa nhìn đã nhận ra, từ cái đêm Bùi Hoài Duật đến nhà bà, đo huyết áp cho bà, Trần Như Lam đã nhận ra rồi.
Vả lại Tuế Tuế lại rất quen thuộc với cậu ta, vừa gặp mặt đã vui vẻ gọi chú Bùi.
Nghê Vụ khẽ mím môi.
Cô múc cháo kê vào bát, đưa cho Trần Như Lam.
“Cháu…”
Cô vừa mở lời, Trần Như Lam đã nói, “Bác sĩ Bùi, gia cảnh không hề đơn giản, loại gia đình hào môn này không dễ bước vào.”
Trần Như Lam tất nhiên hy vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702404/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.