Nghê Vụ thu xếp hành lý.
Ba ngày, cô chỉ mang một túi hành lý nhỏ.
Trước đây cô cũng từng đi công tác vài lần, nhưng lần này trong nhà còn có hai người bệnh.
Khi cô dặn dò bà Trần và Tuế Tuế, bà phẩy tay: “Đừng nói ba ngày, cô có đi một tháng, chỗ tôi cũng không thành vấn đề.”
Nhiệt độ ở thành phố Tân cao hơn một chút, khoảng hai ba độ, nhưng gần biển nên mang theo một chút hơi ẩm.
Mẫn Kiều dẫn cô đi gặp vài đối tác, hầu hết là các doanh nghiệp thương mại điện tử hoạt động trên mạng, không có yêu cầu khắt khe về thiết kế, chỉ yêu cầu phải nhanh, các mẫu mã, kiểu dáng mới lạ phải đi đầu, điều này khác với triết lý thiết kế ban đầu của Nghê Vụ, nhưng muốn kiếm sống thì chỉ có thể làm như vậy.
Buổi tối Nghê Vụ không uống rượu.
Cô không uống được nhiều, tửu lượng kém, lại không giỏi xã giao khéo léo.
Mẫn Kiều nhún vai, không ép buộc, nói với cô: “Tôi say thì cô đỡ tôi.”
Hai người họ nhất định phải có một người uống, nên cô ấy tự mình lên luôn.
Ở công ty, công việc của Nghê Vụ thực ra khá thoải mái, cả Phong Nam hay Mẫn Kiều đều là cấp trên tốt, còn về Lận Thi Tuyên thỉnh thoảng hơi kiêu căng hống hách một chút, cô cứ xem như không khí là được.
Tối nay Mẫn Kiều uống hơi nhiều, Nghê Vụ đỡ cô ấy về khách sạn.
Vỗ lưng cho cô ấy, thấy cô ấy nôn mửa như vậy, Nghê Vụ gọi điện cho khách sạn chuẩn bị canh giải rượu.
Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702400/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.