Từ nhỏ đến lớn, Bùi Hoài Duật là một kẻ kiêu ngạo được mọi người tung hô, chưa từng vấp ngã bao giờ.
Đặc biệt là trong chuyện tình cảm.
Có lẽ lần vấp ngã duy nhất, là khi một người phụ nữ uy h**p anh.
Rồi lại lặng lẽ biến mất không một dấu vết.
Lần thứ hai, Bùi Hoài Duật nghĩ, chính là bây giờ.
Miệng anh nói cô và người đàn ông khác lôi lôi kéo kéo, nhưng người thực sự nắm chặt tay cô không buông lại là anh.
Cô đã nói đúng.
Bùi Hoài Duật cũng thừa nhận.
Nhưng anh lại không muốn thừa nhận.
Anh im lặng, vẻ mặt trở nên nghiêm nghị.
Nắm tay cô đi về phía tòa nhà, cô đã nói trúng suy nghĩ kỳ lạ sau lớp vỏ bọc của anh.
Phản ứng duy nhất anh nên làm lúc này là buông tay cô ra, hoặc phản bác vài câu.
Nhưng Bùi Hoài Duật chỉ lạnh lùng, càng siết chặt tay cô hơn.
Bước chân anh đi rất nhanh. Nhưng tay bế cô bé, lại rất vững vàng.
Tuế Tuế liếc nhìn Bùi Hoài Duật, rồi lại nhìn Nghê Vụ đi theo sau, gọi nhỏ, “Mẹ.”
Nhưng trong mắt cô bé không hề có bất kỳ sự sợ hãi nào.
Nghê Vụ gật đầu.
Xung quanh có những người hàng xóm đi qua, nhìn họ một cái, hai người với vẻ mặt này, một người không cam lòng, một người mặt mày u ám, nếu không quen sẽ nghĩ đây là một cặp tình nhân có ngoại hình nổi bật, đang cãi nhau và chiến tranh lạnh.
Nhưng trong khu chung cư này, khắp nơi đều là bạn chơi bài của bà Trần, bạn đội múa dưỡng sinh, ai ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-ruc-ro-tran-nhuoc-chu/4702374/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.