Lâm Vụ không lên khán đài ngồi, mà đi thay đồ chuẩn bị điểm danh thi đấu.
Cuộc thi 400 mét là cuộc thi thứ hai trong sáng nay.
Là một vận động viên, Lâm Vụ khá là rảnh rỗi, nên khi đường đua đang được kiểm tra cậu cố ý lượn qua khán đài ngành máy móc.
Đám người ngành máy móc ngồi trên khán đài tất cả đều cùng mặc T-shirt, muốn tìm ra người cũng tìm chẳng nổi.
Lâm Vụ cũng không đứng tại chỗ ngành người ta lâu quá, thấy tìm kiếm không thấy người đành phải phẫn nộ rời đi.
Quay lại chỗ điểm danh, đứng xếp hàng phía sau một vài người, Lâm Vụ tranh thủ lấy điện thoại ra nhắn: Tớ bắt đầu điểm danh đây, 400 mét, trận thứ hai, đừng quên cổ vũ cho tớ nhé [Gõ bảng.jpg]
Gửi xong, cậu mới để ý tin nhắn ở trên cũng là của mình.
Nói cách khác, Vương Dã nãy giờ vẫn chưa trả lời mình.
Lâm Vụ khẽ run lên, rốt cuộc thấy hơi sai sai rồi.
Vừa định hỏi thì bên kia cũng trả lời lại.
Vương Dã: Hôm nay không phất cờ hò reo cổ vũ cậu được rồi.
Lâm Vụ lập tức hỏi: Cậu đang ở đâu thế?
Vương Dã: Ở nhà, có chút chuyện.
Thấy là ở nhà thì Lâm Vụ cũng thở phào.
Vương Dã không sao là được rồi.
Tuy là thấy hơi thất vọng thật, nhưng mà Lâm Vụ không muốn Vương Dã cảm thấy gánh nặng, nên cố tình trêu chọc: Tiếc thật, cậu không được thấy cơ thể khỏe mạnh của tớ rồi.
Vương Dã: Không tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-nhan-luong-vu/2864181/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.