Màn đêm buông xuống, Mạnh Nghị sau buổi tiếp đón vây không được đánh không xong trở về phòng liền lăn ra ngủ. Tạ Lăng Du ở trong phòng mình tính toán kế hoạch tiếp theo, lại sợ kế hoạch không theo kịp biến hóa.
"Hồ ly tinh" kia chính là biến số lớn nhất, hơn nữa trước mắt còn là phiền toái lớn nhất không giải quyết được.
"Cộc cộc", tiếng gõ cửa nhẹ nhàng chậm chạp vang lên. Tạ Lăng Du đi ra mở cửa. Hạ Úy đứng ở ngoài, dáo dác lấm la lấm lét duỗi cổ nhìn vào trong: "Không có ai phải không?"
"Đây là nhà ngươi ngươi còn không rõ à?"
Tạ Lăng Du không muốn nói lời vô nghĩa, kéo hắn vào, trở tay đóng cửa lại. Hạ Úy nhìn cái tư thế này liền biết là không phải chuyện tốt, có dự cảm xấu trong lòng.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Tạ Lăng Du không nói, tự rót cho mình chén trà trước, nặng nề nói: "Tiểu Nhị à, ta luôn có cảm giác lên thuyền giặc."
Hạ Úy cũng mặc kệ mọi chuyện, tức giận nói: "Huynh có thể đừng xưng hô cái kiểu nhà quê này được không vậy, người ta nghe lại tưởng đệ là thằng đần ở Tử Châu..."
"Theo suy đoán của ta, dư đảng của Thái tử điện hạ vẫn còn tồn tại, trước mắt hẳn là muốn liên thủ với ta."
"Rầm"
Hạ Úy không thể tin nổi mở to hai mắt, đột nhiên đập bàn một phát: "Huynh nói cái gì cơ?"
Tạ Lăng Du nhíu mày. Tuy rằng suy đoán của hắn chưa chắc đã đúng, nhưng tám chín phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-che-anh-ngoc-vu-du/2823104/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.