Vì muốn về quê thắp hương cho cha mẹ, nên cái Tết đầu tiên sau khi Lâm Thư Đường và Lê Nghiễn Thanh ở bên nhau, hai người quyết định đón Tết ở Kinh Đô.
Thật ra, cũng có thể đợi qua năm mới rồi đi, nhưng anh nói không ảnh hưởng gì, nên cả hai vẫn về.
Đến khi Lê Quảng Tùng biết hai người sẽ không về nhà họ Lê ăn Tết, thì đã là đúng đêm giao thừa rồi.
Người lớn tuổi trong nhà họ Lê phần lớn vẫn còn giữ nếp cũ — đặc biệt coi trọng những ngày lễ như thế này.
Họ cho rằng, vào đêm giao thừa, cả nhà nhất định phải cùng nhau ăn bữa cơm tất niên, như vậy mới được coi là trọn vẹn.
Vì vậy, khi nhận được điện thoại của Phạm Tư Trác báo rằng hai người năm nay không về Cảng Thành, Lê Quảng Tùng tức giận không ít.
Mấy vị trưởng bối khác trong nhà cũng tỏ thái độ bất mãn, ấn tượng với Lâm Thư Đường vì thế mà xấu đi.
Sau bữa cơm, mọi người ngồi trong phòng khách tán gẫu.
Một lúc sau, có người mở miệng trước, giọng điệu đầy mỉa mai:
“Vừa mới yêu nhau năm đầu đã như vậy rồi, sau này không biết còn quá đáng tới đâu.”
Người khác phụ họa:
“Đúng đó, chưa cưới mà đã vậy, cưới rồi chẳng phải càng hư hỏng sao.”
Lê Thịnh vốn chẳng thích tham dự mấy buổi tụ họp kiểu này. Nhưng tối nay, sau khi ăn xong, anh ta bị Lê Quảng Tùng giữ lại để trò chuyện với mấy vị trưởng bối.
Nếu ai không muốn ở lại qua đêm, anh ta còn phải sắp xếp tài xế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677565/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.