Buổi chiều, Lê Nghiễn Thanh vừa bước ra khỏi phòng họp thì Phạm Tư Trác liền đưa điện thoại cho anh:
“Thưa sếp, cha ngài vừa gọi đến.”
Lê Nghiễn Thanh nhận lấy điện thoại, mở khóa, xem lại nhật ký cuộc gọi. Trong suốt hơn một tiếng họp, người kia đã gọi đến mấy lần. Anh hỏi:
“Có chuyện gì sao?”
Phạm Tư Trác lắc đầu:
“Không nói cụ thể, chỉ dặn ngài họp xong thì gọi lại cho ông ấy ngay. Có điều…” – anh hơi ngập ngừng rồi bổ sung – “nghe giọng khá kích động, nhưng không giống đang tức giận.”
Lê Nghiễn Thanh gật nhẹ, đi tới bên cửa sổ, gọi lại cho Lê Quảng Tùng.
Bên kia gần như đang chờ sẵn, điện thoại vừa reo liền có người bắt máy.
Chưa đợi anh hỏi, giọng Lê Quảng Tùng đã vang lên trước:
“Con bé đó có thai rồi à?”
Giọng nói đúng là kích động, thậm chí nghe ra được sự vui mừng không hề che giấu.
Lê Nghiễn Thanh ngậm điếu thuốc nơi môi, bật lửa, rồi khẽ đáp:
“Ừ.”
Chỉ một tiếng khẽ ấy thôi cũng khiến Lê Quảng Tùng càng thêm phấn khích. Ông hít sâu một hơi, giọng lại mang theo chút trách móc:
“Nếu không phải ta thấy tin trên mạng, con có phải định giấu ta luôn không?”
Nói xong, không để con trai phản ứng, ông lại tiếp lời:
“Khi nào đưa nó về nhà một chuyến?”
Câu hỏi khiến Lê Nghiễn Thanh hơi nhướn mày, anh không ngờ ông sẽ nói vậy:
“Chẳng phải đã gặp rồi sao?”
Rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677552/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.