Khi Lâm Thư Đường cùng Lê Nghiễn Thanh đến nơi, bữa trưa vẫn chưa được dọn lên, nhưng người trong nhà họ Lê thì đã có mặt gần đủ. Phần lớn đều là những gương mặt cô từng gặp lần trước, chỉ có vài người lạ mà thôi.
Mọi người trong phòng khách khi thấy họ bước vào, chỉ liếc nhìn một cái, tựa hồ đã sớm biết họ sẽ tới, chẳng mấy ai tỏ vẻ ngạc nhiên.
Lê Nghiễn Thanh đưa Lâm Thư Đường ngồi xuống ghế sofa — khu vực này đã có không ít người chiếm chỗ, trong đó còn có mấy người phụ nữ từng gặp lần trước.
Có lẽ vì có anh ở đây nên lần này bọn họ không dám lắm lời như lần trước, nhưng sắc mặt thì vẫn lạnh nhạt, chẳng mấy thiện cảm.
Mười một giờ năm mươi, dì giúp việc bắt đầu mang các món ăn ra bàn. Khoảng hai phút sau, Lâm Thư Đường thấy Lê Thịnh từ ngoài bước vào. Anh ta cúi đầu, vẻ mặt khó coi.
“Chuẩn bị ăn cơm thôi!” — giọng nói trầm khàn vang lên phía sau. Cô nghiêng đầu nhìn, thấy Lê Quảng Tùng vừa từ trên lầu xuống, phía sau là Tô Vũ Vi, vẫn mang dáng vẻ hiền lành, đảm đang như mọi khi.
“Cả nhà ngồi xuống đi, chỉ là bữa cơm gia đình thôi, đừng quá câu nệ.” — Tô Vũ Vi cười dịu dàng nói, vẻ mặt chuẩn mực của người phụ nữ nề nếp.
Chỉ là, khi đi ngang qua Lê Thịnh, nụ cười trên mặt bà ta thoáng biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677510/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.