Trên đường về, hai người đi ngang qua một tiệm hoa. Bình thường tiệm này sáu giờ là đóng cửa, hôm nay hiếm khi thấy vẫn còn mở.
Ông chủ vừa lúc từ trong tiệm bước ra, trong tay ôm một bó hoa thược dược trắng. Những cánh hoa trắng muốt nổi bật hơn hẳn dưới ánh sáng mờ nhạt, Lâm Thư Đường bắt gặp trong tầm mắt, vô thức nhìn thêm mấy lần.
Lê Nghiễn Thanh tay đặt trên vô-lăng, để ý thấy ánh mắt cô, liền hỏi:
“Thích à?”
“Thích.” – Lâm Thư Đường đáp.
Nghe vậy, Lê Nghiễn Thanh bật xi-nhan phải, rồi tấp xe vào lề.
Lâm Thư Đường xuống xe, bước đến trước mặt ông chủ:
“Ông chủ, còn loại hoa này không ạ?”
Ông chủ nhìn bó hoa trong tay, nói:
Nói xong, ông đưa bó hoa cho Lâm Thư Đường.
Nghe ông nói hoa này là định tặng cho vợ, cô liền ngập ngừng:
“Ông định tặng cho người mình yêu, vậy thôi ạ, để mai tôi ghé mua sau.”
Ông chủ cười:
“Không sao, tôi có thể tặng bà ấy vào ngày mai.”
Lâm Thư Đường nghe vậy, do dự một chút rồi lấy điện thoại ra:
“Cảm ơn ông, bao nhiêu tiền ạ, để tôi quét mã.”
“Không cần đâu, vốn là bó còn lại thôi mà.”
“Phải trả chứ ạ.”
Cô biết dạo này hoa thược dược không rẻ, một bó to như vậy ít nhất cũng phải hai, ba trăm.
Lê Nghiễn Thanh lấy điện thoại ra, mở ứng dụng thanh toán, nhìn ông chủ:
“Bao nhiêu?”
Ông chủ liếc nhìn người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suong-mu-cang-hoa-lam-lang/4677353/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.