Ngày hôm sau Băng Băng được xuất viện. Băng Hàn Vũ và Trần Hoàng Nam đến đón cô về nhưng cô nói muốn đi bộ để thoải mái cơ thể một chút. Thời gian gần đây cô liên tục vào viện nên cảm thấy hơi bí bách. Cuối cùng thì anh trai cô sẽ mang đồ về còn cậu cùng cô tản bộ. Đường từ bệnh viện về nhà cũng không xa lắm, giãn gân cốt một chút cũng tốt.
Hai thiếu niên đi song song nhau trên lề đường, nam thanh nữ tú ai nhìn vào cũng thấy đẹp đôi. Ánh mắt cô bị thu hút bởi chiếc xe bán kẹo bông gòn bên kia đường, hình như lâu lắm rồi cô chưa được ăn nó.
Cậu đương nhiên cũng thấy biểu cảm của cô, nhẹ hỏi:
“Cậu muốn ăn cái đó?”
“Ừm.”
Cậu bật cười. Thì ra cô gái nhỏ này vẫn có tâm hồn trẻ con như vậy.
Cậu đưa tay xoa nhẹ đỉnh đầu cô: “Đợi tôi ở đây.”
Nhìn bóng dáng cậu chạy đi, cô bất giác mỉm cười. Đây là người xem cảm xúc của cô là trên hết, là người đặt cô nơi đầu quả tim, là người đã mang lại ánh sáng cho cuộc đời tăm tối của cô.
“Hạnh phúc quá ha!”
Cô bất ngờ khi thấy Phan Ngọc Hân ở bên cạnh mình. Có lẽ vì mải nhìn theo bóng lưng cậu nên cô không để ý thấy có người đến gần mình.
Nói thật Băng Băng không muốn gặp cô ta chút nào. Nếu cô ta là một cô gái ngoan ngoãn, hiền lành thì có khi cô lại yêu thương đứa em gái cùng mẹ khác cha này nhưng đáng tiếc…có lẽ chuyện này sẽ không bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-trai-tim-em/930803/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.