Lúc Băng Băng tỉnh lại vào sáng hôm sau, tâm tình vốn đã bình ổn lại một lần nữa xáo trộn bởi cô đang nằm gọn trong lòng Trần Hoàng Nam. Mặc dù đây là phòng vip, giường cũng lớn hơn giường bệnh bình thường nhưng hai ngưòi cùng nằm thì vẫn hơi.... Chẳng là đêm qua cô ngủ không yên giấc, thường xuyên gặp ác mộng. Mà mỗi như thế cơ thể cô lại không ngừng run rẩy, bất đắc dĩ cậu đành ôm cô ngủ.
Từ vị trí của cô có thể thấy ngũ quan tinh xảo, gương mặt đẹp không góc chết của cậu. Tại sao có thể đẹp như vậy chứ? Tự dưng cô lại có cảm giác muốn phạm tội giống như tình tiết trong mấy cuốn tiểu thuyết.
Mà khoan, từ khi nào cô lại có những suy nghĩ lung tung như vậy rồi? Tiếp xúc với tên Lãnh Xuyên kia thành ra cũng bị ảnh hưởng luôn rồi.
Cô hết sức nhẹ nhàng gỡ cánh tay đang để trên eo mình ra để xuống giường nhưng vẫn làm cậu thức giấc.
“Cậu tỉnh rồi, có thấy khó chịu chỗ nào không?”
Vừa tỉnh dậy đã gấp gáp hỏi cô cái này cái nọ mà quên mất bản thân từ qua đến giờ còn chưa ăn uống gì, cũng chỉ mới chợp mắt được chưa bao lâu.
“Tôi khá hơn nhiều rồi nhưng mà cậu có thể buông tôi ra không?”
Trần Hoàng Nam hạ tầm mắt, thấy khoảng cách của hai người hiện tại rất gần, tay cậu còn chưa buông ra khỏi vòng eo mảnh khảnh của cô. Ngượng ngùng rút tay về, cậu nhanh chóng xuống giường.
“Cậu vệ sinh cá nhân đi, tôi đi mua đồ ăn sáng và báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-trai-tim-em/930802/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.