“Cả lớp đã đến đủ hết chưa?”
“Dạ rồi cô ạ.”
“Tốt. Các em lên xe đi, chỗ ngồi tự chọn nhé.”
Mọi người nhanh chóng di chuyển lên chiếc xe 40 chỗ kia.
Hồng Hạnh bước lên xe thì thấy chiếc ghế bên cạnh Trần Hoàng Nam còn trống, mắt cô ta sáng lên. Nhưng chưa kịp mở lời thì đã thấy cậu vẫy tay:
“Băng Băng, bên này nè.”
Cả người cô ta cứng đờ, trơ mắt nhìn Băng Băng từ phía sau đi lướt qua đến bên cạnh cậu ngồi xuống.
Vì cái gì mà con nhỏ đó luôn được yêu thích. Vì cái gì mà cô ta luôn phải nép vế. Cô ta không cam tâm.
….
Lúc xuống xe, hầu như mọi người đều thay đổi suy nghĩ bởi nơi đây không khí trong lành hơn thành phố rất nhiều, phong cảnh tươi mát, thoáng đãng. Con người nơi đây thì hiền lành, chất phác. Từ lúc bọn họ đến, người dân xung quanh mang cho họ rất nhiều đặc sản ở đây.
Đương nhiên vẫn có một vài người không thích, tỏ thái độ phàn nàn, nhất là Hồng Hạnh. Cô ta kêu phòng quá nhỏ, không có ti vi màn hình lớn, nhà vệ sinh cũng chẳng hiện đại,…
Buổi sáng nghỉ ngơi, đến chiều thì cả lớp sẽ chia nhau theo bác Lý đi thu hoạch ngô và sắn. Vườn ngô nhà bác rất rộng, làm miệt mài từ sớm tới chập tối mới xong. Mặc dù mệt nhưng mà rất vui. Mọi người đều học được thêm nhiều điều mới, được chứng kiến một ngày bận rộn nơi vùng quê.
Trên đường về, Băng Băng bị Hồng Hạnh kéo ra một góc khá vắng vẻ.
“Có chuyện gì thế?”
“Tớ đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-trai-tim-em/930793/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.