Mùa hè ở thành phố A rất nóng, hầu như mọi người chỉ muốn ở trong nhà hưởng điều hòa.
Trần Hoàng Nam vừa bước vào phòng tranh đã bị thu hút bởi hình bóng bên cửa sổ. Kia chẳng phải là cô gái mà cậu chỉ mới gặp 2,3 lần đó sao, vậy mà cậu lại nhớ mặt một cô gái xa lạ. Chuyện này đúng là lạ thật. Đến lúc cậu lấy lại lí trí thì nhận ra bản thân đã đứng đằng sau cô.
Băng Băng đang vẽ tranh, nét vẽ của cô rất nhẹ nhàng thanh thoát. Nhưng bức tranh này: đó là một bức tranh vẽ cô gái ngồi co ro trong một căn phòng tăm tối, chỉ có chút ánh sáng yếu ớt qua ô cửa sổ nhỏ trên tường.
Bức tranh rất đẹp nhưng lại mang đến cho người khác cảm giác tuyệt vọng, u tối. Cậu thật sự rất hiếu kì, rốt cuộc cô gái nhỏ này đã trải qua những gì mà tuyệt vọng như vậy.
Dường như cảm nhận được có người đang nhìn mình, Băng Băng vừa quay đầu lại thì bắt gặp ánh mắt thất thần của Trần Hoàng Nam. Cậu có chút ngượng, vội rời mắt đi chỗ khác.
“Chào.”
“Ừ.”
Trần Hoàng Nam: “…”
Mặc dù bị lạnh nhạt nhưng chẳng hiểu sao cậu lại cứ muốn bắt chuyện: “ Cậu thường xuyên đến đây à?”
“Cũng bình thường. Có chuyện gì không?”
“À, không có gì.” Cậu lúng túng, không biết trả lời sao cho hợp lí.
“Vậy cậu đứng đây làm gì?”
Trần Hoàng Nam: “…” Cái cô gái này…
“Phòng tranh này do mẹ tôi mở, tôi thích đứng đâu thì đứng đó có được không?”
“Tùy cậu.”
Trần Hoàng Nam lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-trai-tim-em/930750/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.