Bạn có tin vào duyên phận không?
“Duyên phận” ấy à, là một thứ gì đó vô hình nhưng lại rất linh thiêng. Mỗi cuộc gặp gỡ đều được sắp đặt từ trước nhưng phát triển mối nhân duyên ấy như thế nào thì tùy thuộc vào mỗi người.
Buổi trưa hôm ấy bọn họ lại gặp nhau ở nhà ăn. Ngoại trừ ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống đối phương của Mạc Hân Vi và Lãnh Xuyên thì tất cả đều xem như không có gì, lấy đồ ăn rồi ngồi vào bàn. Bên phía Trần Hoàng Nam còn có thêm một người là Hàn Minh Hạo. Nhận ra không khí có chút không đúng, cậu ta quay ra gạt gạt tay Phương Chí Cường: “Này, tôi đã bỏ lỡ chuyện gì ư?” . Truyện Cổ Đại
“Ừ”. Phương Chí Cường nhàn nhạt trả lời: “ Hồi sáng tên Xuyên đần độn này suýt gây thương tích cho con gái nhà người ta sau đó xích mích với bạn thân của cậu ấy.”
Lãnh Xuyên vừa nghe thì nhảy dựng lên: “Gì mà xích mích, rõ ràng là cậu ta quá đáng trước. Đúng là sư tử Hà Đông mà.”
“Haha”. Hàn Minh Hạo ôm bụng cười: “ Cậu làm gì mà động đến tam đại mỹ nữ của lớp tôi rồi.”
Miếng sườn vừa đưa đến miệng liền rơi xuống: “Cậu nói gì cơ?”
“Tôi nhớ ra rồi.” Phương Chí Cường đột nhiên đập bàn như phát hiện ra điều gì đó: “Bảo sao tôi cứ thấy cái cậu tóc dài kia quen quen, hóa ra là hotgirl mạng Hồng Hạnh của lớp lão Hàn.”
Lãnh Xuyên sờ sờ cằm: “ Hồng Hạnh à, tôi có nghe nói qua. Cơ mà sao tôi thấy bạn học ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-trai-tim-em/930749/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.