Sáng hôm sau Tô Bắc vẫn đến công ty rất đúng giờ.
Trước khi Tô Bắc xuống xe, Lộ Nam liền gọi cô lại: "Tô Bắc."
"Chuyện gì?" cô quay sang nhìn anh.
"Tan làm tôi đến đón em." Lộ Nam dịu dàng xoa đầu cô, anh nói.
Tô Bắc nghe vậy cũng cảm thấy rất vui, cô nắm cổ áo kéo anh sát lại mình và tặng anh một nụ hôn.
"Tạm biệt chồng yêu." Tô Bắc nói.
Cô mở cửa xe rồi bước xuống, nhanh chóng đi vào trong công ty.
Nhìn bóng cô khuất dần, Lộ Nam mới yên tâm lái xe rời đi.
'Anh ta đưa Tô Bắc đi làm? họ thật hạnh phúc.' Thẩm Hạo nói thầm.
Cậu từ trong xe đã nhìn thấy Tô Bắc bước ra từ xe của Lộ Nam, nhưng tại sao cậu lại có cảm giác khó chịu? tại sao cậu lại không thích điều đó?
Rõ ràng Tô Bắc-người cậu yêu đang rất hạnh phúc thì cậu phải vui chứ?
Chính là cậu không muốn Tô Bắc ở bên Lộ Nam, cậu và cô ấy rõ ràng là quen biết nhau trước cả hắn, bọn họ cùng đi học, đi chơi, cậu hiểu rõ cô và cô cũng hiểu rõ cậu. Vậy mà...
Cậu hối hận rồi, nếu có thể quay ngược thời gian lại thì lúc đó đã dũng cảm nói với Tô Bắc rằng: "Tô Bắc, anh yêu em."
...
Lộ Nam vẫn chưa đến công ty mà anh đến một nơi đặc biệt. Mọi thứ đang được thuộc hạ đẩy nhanh tiến độ.
"Có thể hoàn thành trong tối nay chứ?" anh hỏi.
"Em nghĩ là có đó đại ca."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-tim-anh/2838361/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.