Tần Hạo vừa tới bệnh viện đã chạy thật nhanh đến quầy lễ tân.
"Cho tôi hỏi, bệnh nhân Bạch Dung nằm ở phòng bệnh số mấy?"
"Vâng, anh đợi chúng tôi một chút."
"Bệnh nhân Bạch Dung nằm ở lầu ba, phòng bệnh 225."
"Cảm ơn." Tần Hạo đáp rồi nhanh chóng chạy lên phòng bệnh 225.
Khi hắn vừa lên tới phòng bệnh, ngay lúc hắn mở cửa ra đã có bác sĩ ngồi đợi sẵn.
"Anh là con trai của bệnh nhân?" vị bác sĩ hỏi để xác nhận lại lần nữa.
"Đúng, tôi là con trai của bà ấy."
"Mẹ tôi sao lại gặp tai nạn?"
Thế là bác sĩ kể lại cho hắn mọi chuyện rồi giao lại cho hắn đồ của bà, bác sĩ cũng nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh.
Nhìn mẹ nằm bất động trên giường, trong lòng hắn lúc này rất đau, hệt như ai lấy vật sắc nhọn đâm thẳng vào tim.
Mẹ hắn bị tai nạn mà cái người đàn ông xưng là chồng bà ấy lại không thấy đâu.
Hắn rút chiếc điện thoại ra rồi bấm số gọi cho Tần Phong. May mắn là lần này lão Tần đã nhấc máy.
"Ba nghe đây."
[Ông đang ở đâu? ông có biết là mẹ tôi...bà ấy vừa gặp tai nạn không hả?] Tần Hạo hét lên trong điện thoại, giọng nói vô cùng tức giận.
"C...o...con nói cái gì? mẹ con đang ở nhà ngoại mà, con nói bậy bạ gì vậy hả?" giọng lão Tần đầy hoang mang, lão nói.
Cô tình nhân của lão-Tiểu Yến cũng nghe ngóng được, cô ta liền nhoẻn miệng cười. Bạch Dung bị tai nạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-tim-anh/2838360/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.