Sau một thời gian dài nằm trên giường bệnh, đến hôm nay Bạch Dung đã có dấu hiệu tỉnh lại.
"Bác sĩ...bác sĩ." thấy tay mẹ mình cữ động, Tần Hạo nhanh chóng chạy đi gọi bác sĩ.
Nghe thấy hắn nói, bác sĩ liền đến phòng bệnh kiểm tra cho bà ấy, đúng là mẹ của hắn đã tỉnh lại.
"Mẹ, cuối cùng mẹ cũng tỉnh rồi."
Khi được vào lại phòng bệnh, hắn nắm lấy tay mẹ mình, hắn vui mừng nói.
"Mẹ đã nằm ở đây bao lâu rồi?" giọng bà thều thào hỏi, tuy đã tỉnh lại nhưng vẫn còn rất yếu ớt.
Bạch Dung cần thời gian mới có thể hồi phục như ban đầu.
"3 tuần 2 ngày rồi." hắn nói.
Lúc này bên ngoài phòng bệnh, có một người lén lút nhìn vào trong, khi thấy bà ấy đã tỉnh thì vội nhắn tin cho người bên đầu dây kia.
'Bà ta tỉnh rồi.'
[Thẩm gia]
Lúc đọc được dòng tin nhắn này, Tiểu Yến vô cùng bất ngờ. Bạch Dung...bà ta vẫn chưa chết?
Xem ra bà ta mạng lớn phước lớn thật, cô ấy đang xem tin nhắn thì lão Tần từ trên lầu đi xuống. Ngay khi vừa nhìn thấy lão, Tiểu Yến vội cất chiếc điện thoại vào túi xách.
"Chúng ta đi thôi em." lão lên tiếng.
Cô ta đeo túi xách vào rồi đứng dậy, cô ta nhìn chằm chằm lão.
"Sao vậy?" lão cau mày hỏi.
"A...a...anh yêu à, em chợt nhớ ra là có chút việc phải đi rồi...hẹn anh tối nay chúng ta đi ăn được không?" Tiểu Yến ấp a ấp úng nói.
Lão nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suoi-am-tim-anh/2838337/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.