Hắn bước đến phía cô, đôi mắt như dã thú muốn chiếm lấy cơ thể cô ngay lập tức. Duệ Trân nhíu mày, cô có thể tưởng tượng ra trước mắt mình cảnh tượng tiếp theo. Dạ Hoắc Tước bước từng bước tới chỗ cô, cô lại càng lùi lại hắn lại càng tiến tới. Và đến khi cơ thể cô đã gần như sắp rơi xuống đất Duệ Trân mới giật mình quay lại nhìn hắn.
Gương mặt Dạ Hoắc Tước ngay gần sát cô, hắn áp cơ thể vào người cô rồi dùng tay kéo cô lại. Duệ Trân lập tức phản kháng, cô đạp vào bụng hắn rồi lộn người tiếp đất một cách an toàn.
- Kỹ năng mà tôi dạy em không ngờ rằng có một ngày lại để em dùng nó đấu lại với tôi.
Hắn nghiến răng chạy đến túm lấy tóc cô rồi giật mạnh xuống giường. Duệ Trân bị tấn công bất ngờ nhất thời không thể làm dược gì. Cô bị hắn ấn đầu xuống giường, một cơn đau nhanh chóng truyền lên khiến cô không thể di chuyển.
- Ngoan ngoãn một chút tôi sẽ không làm em đau.
Giọng nói hắn trầm thấp lại không mang theo dư vị ngọt ngào ấm áp như anh. Hắn là một con quỷ, một con quỷ mang theo hơi thở chết chóc của địa ngục.
Dạ Hoắc Tước không khó khăn để giữ lấy cô, chỉ với một tay của hắn đã có thể khóa chặt hai tay của cô lại. Nhưng với bản năng sính tồn sẵn có và với sự kháng cự từ sâu bên trong cô xoay người dùng sức đạp mạnh vào chân hắn. Bị cô tấn công bất ngờ Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vo-den-nghien-phu-nhan-toan-nang-cua-thuong-tuong/2663258/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.