Thời gian ròng rã trôi qua anh nghe theo lời giám đốc Hoắc vẫn ở lại bệnh viện để theo dõi tình trạng sức khỏe. Cô bận bịu với đống công việc chất thành núi nên cũng không có thời gian để đến thăm anh thường xuyên. Cùng chung một bệnh viện kẻ bận bịu kẻ an nhàn, kẻ mệt mỏi kẻ vô lo, cuộc sống của cả hai từ bao giờ đã đối lập nhiều đến vậy?
Hôm nay vẫn như mọi ngày, cô ngủ lại ở bệnh viện để thuận tiện cho công việc. Lộ Lộ sáng nào cũng phải đến gọi cô dậy vì cô không thể nào tự thức dậy như trước mặc dù cô đã cố gắng đặt chuông hẹn giờ trước đó.
- Chị Duệ Trân muộn giờ rồi.
Lộ Lộ chạy vào trong phòng rối rít gọi cô dậy. Duệ Trân nằm trên giường cơ thể mệt mỏi đến uể oải mặc cho Lộ Lộ có lay người đến như nào vẫn không muốn dậy.
- Muộn giờ họp rồi chị Duệ Trân à.
Hôm nay Lộ Lộ cũng là lần đầu tiên dậy muộn. Tối hôm qua chỉ là ngủ muộn hơn bình thường một chút mà hôm nay đã muộn giờ họp của cô. Vì Duệ Trân bây giờ không thể tự dậy sớm nên công việc của cô ấy cũng tăng thêm.
- Đợi chị một chút.
Duệ Trân nhíu mày rồi mở mắt ra. Bình thường cô luôn theo quy tắc, mỗi sáng đều dậy đúng giờ và mỗi tối cho dù có thức muộn đến đâu cũng không mệt mỏi. Vậy mà tình trạng hiện giờ của cô khá tệ, dạo gần đây cô thường xuyên mệt mỏi, chỉ cần ngả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vo-den-nghien-phu-nhan-toan-nang-cua-thuong-tuong/2663165/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.