Một buổi tối trôi qua trong bình yên, cảnh vật dần vắng lặng hơn như ngưng đọng. Lâm Bắc Thần vẫn canh bên cạnh giường bệnh của Lộ Lộ, hắn từ sau khi trở về bệnh viện vẫn không rời xa Lộ Lộ lấy một giây. Có lẽ mặc cảm tội lỗi không cho phép hắn rời xa cô ấy, cái ngày mà hắn đưa Lộ Lộ về hắn vẫn luôn nghĩ rằng nếu hôm ấy hắn ở lại lâu hơn một chút, nếu hắn chú ý đến cô ấy hơn một chút thì có lẽ cô ấy sẽ không phải trải qua những cơn ác mộng như vậy. 
Một ngày mới lại bắt đầu, sau giông bão trời sẽ lại nắng. Bên ngoài là bệnh nhân tấp nập người qua lại, y tá cùng bác sĩ cũng bận bịu cho cả một ngày dài. Đúng bảy giờ sáng kỳ tuyển thực tập sinh cho bệnh viện chính thức bắt đầu. Người xét tuyển chính lần này là cô nhưng đã được giao phó lại cho bác sĩ Vương với lý do sức khoẻ cô không được tốt, bên cạnh đó còn có những y bác sĩ từ những khoa chuyên môn khác nhau đến xét tuyển. 
Một ngày ồn ào và tấp nập của bệnh viện, mỗi ngày mới bắt đầu là mỗi ngày công việc bận bịu đến mức chẳng còn có thời gian nghỉ ngơi. 
Cô nhíu mày mở mắt ra, đã là mấy giờ rồi? Duệ Trân chỉ nhớ rằng ngày hôm qua trước khi thiếp đi cô đã nhìn thấy anh, khi đó cô vẫn đang ở trong phòng tắm. Bất chợt nhìn ra xung quanh cô thấy bản thân đã được mặc quần áo và nằm trên giường với chăn đắp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vo-den-nghien-phu-nhan-toan-nang-cua-thuong-tuong/2663134/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.