Da thịt trắng nõn, y phục như lửa đỏ, phát sáng trong đêm tối, hai sắc thái đối lập mãnh liệt với nhau càng làm cho dung nhan hoàn mỹ đó đẹp đến kinh động tâm phách, gương mặt trắng thon nhỏ, cái mũi cao, đôi môi đỏ tươi.
Trịnh vương ngồi ở trên nhìn xuống,cẩn thận đánh giá con người tinh tế xinh đẹp phía trước, hắn đánh giá hết một lượt, toàn thân người kia từ trên xuống dưới không có chỗ nào không đẹp.
Ánh mắt Duẫn Hạo nhìn trừng trừng khiến y sởn tóc gáy, người này quá mức cường mãnh, nếu có thể y chỉ mong cả đời không gặp hắn, nhưng muộn mất rồi, việc đã đến nước này, cho dù bản thân y lùi bước, nhưng hắn sẽ không dễ dàng gì tha cho y.
Ánh mắt hắn như lửa thiêu đốt mọi thứ, Tại Trung có chút khẩn trương, liếm môi, cúi đầu để tránh bị ánh mắt kia thiêu đốt, trong đầu hét lên: Van xin ngươi, đừng nhìn nữa. Cứ tiếp tục nhìn xuống thế này, ta mất mặt đến nỗi muốn quay đầu bỏ chạy, cái gì ta cũng mặc kệ đó.
Cảm giác được ánh mắt người kia hơi thu lại, Tại Trung mới bình tâm, hành lễ: “Thảo dân Kim Tại Trung tham kiến Đại vương.” Thanh âm linh động uyển chuyển, cất giấu đầy ý nhị mê hoặc, bản thân y vốn thanh lệ tinh khiết nhưng trong đó còn lộ ra thứ mị thái câu nhân.
“Bình thân, lại đây.” Trịnh vương mở miệng, thanh âm lạnh lùng không chút cảm xúc, Tại Trung lo sợ bất an, đứng dậy tới gần hắn.
Hắn giống như loài mãnh thú, ánh mắt sắc bén như gươm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vat-yeu-tinh/1308499/quyen-1-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.