Trong Hoa Thái, Triệu Viêm Phi là một trong số những người cầm quyền căm ghét tôi nhất.
Tôi đem những sở thích cực nhỏ của mình thể hiện ra, đem suy nghĩ giấu nhẹm lại, dù sao đối phương đã ngồi trước mặt, trước mặt địch tôi không yêu không ghét, không để hở ra một sai sót nào.
Thế nhưng, tại thời điểm này, Triệu Viêm Phi khuôn mặt ghê tởm tươi cười giống hệt như gã Tojo Hòa Dương kia, trong mắt tôi, bọn chúng là kẻ tám lạng người nửa cân.
Tôi đã không thật sự đem gã ta bắn chết, bây giờ có thể cắt lấy cái thứ đó của Triệu Viêm Phi cũng coi như là hạ được nửa phần lửa giận.
“Thằng trai điếm này lá gan lớn thật, lại dám đánh cược với ông nội mày!” Hắn có chút tức giận.
Nhìn hắn chằm chằm, tôi nói với giọng trầm thấp: “Mày nói ai là trai điếm?”
“Đương nhiên là mày đó! Ai cũng biết mày được Trương Mạt sủng ái, cưng chiều đến coi trời bằng vung, cư nhiên đem một thằng bồi giường lên bàn hội nghị Hoa Thái! Người người đều nói Phòng Kính Đồng của Hoa Thái đã đẹp còn được cưng chiều, đem mặt mũi của Hoa Thái cho thiên hạ cười nhạo!” Hắn ngồi đối diện tôi, cười đến khiến tôi buồn nôn: “Chờ mày nằm trên tay tao, tao sẽ thao cho mày chết!”
Thật là một kẻ ghê tởm, ngoại trừ ghê tởm vẫn là ghê tởm!
Tôi cười nhạt: “Chờ thắng rồi hãy nói.”
Triệu Viêm Phi nắm chắc tay đắc ý cực kỳ, chỉ hai kẻ phục vụ nói: “Xào bài!”
“Chờ đã!” Tôi chặn tay Triệu Viêm Phi. Bản thân cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vat-tu-duong-phap/1308616/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.