Tần Tiêu Phong dần dần tỉnh lại sau cơn buồn ngủ mê man, đôi mắt như bảo thạch phản chiếu dưới ánh trăng vô hồn nhìn xung quanh, tầm mắt mơ hồ lúc đầu mờ mịt, sau dần trở nên rõ ràng dưới sắc nhàn nhạt của ngọn đèn trạm trổ hoa văn xinh đẹp, chiếu ra bốn phía những tia ánh sáng dịu dàng. Trần nhà cao rộng được rải mặt đá lấp lánh như bầu trời khảm đầy sao đêm, những tấm thảm sang trọng dệt bằng lụa vàng trải khắp sàn, cùng những khung song cửa vàng kim thật lớn sát mặt đất, cửa kính trong suốt từ trần đến sàn chứa đầy trang trí lạ lẫm. Dù có nhìn thế nào đi chăng nữa thì nó cũng không giống với khung cảnh căn phòng mà người bình thường có thể nghĩ tới.
Trong phút chốc quá sợ hãi, cơn buồn ngủ đột ngột dứt hẳn, đây không phải là nhà cậu càng không phải căn phòng quen thuộc, vậy rốt cuộc là đang ở đâu? Không phải bị người ngoài hành tinh bắt cóc và đưa đến một không gian khác như trong phim nước ngoài đâu nhỉ?
Thiếu niên vội vàng ngồi dậy, bỗng thấy hạ thể nặng nề khác thường, cậu nhìn xuống lập tức phát hiện trên người chi chít vết cắn lớn nhỏ đã lưu thành dấu hằn đỏ, trên mặt hết đỏ lại trắng lẫn lộn thay đổi, nhớ tới bị nam nhân một lần lại một lần nữa xâm chiếm, bản thân lại chịu sự xói mòn của thuốc kích dục đến đầu óc mờ mịt bắt đầu hùa theo dẫn dắt của hắn, tay chân cuốn lấy thân thể hùng tráng kia khát vọng được hòa quyện nhiều hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vat-cua-lao-dai-hac-bang/782589/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.