Tần Tiêu Phong vội vàng mang máy tính lên tính toán đã vay nợ nhóm người kia bao nhiều tiền, thêm cả việc ba cậu dưới báo cáo tài chính công ty ngấm ngầm vay Trần Vân Thụy thêm hai triệu nữa, toàn bộ dĩ nhiên lên tới bốn triệu nhân dân tệ.
(Nếu ai đọc raw thì thấy số nợ này tổng có 3 triệu thôi, nhưng chương trước đã nói vay ông XX nào đó 2 triệu, vay tiếp Trần Vân Thụy 2 triệu, vậy ít nhất đã là 4 triệu rồi chưa kể còn một đống người đòi nợ khác. Mình nghĩ tác giả cộng nhầm nên mạn phép sửa lại.)
Nhìn con số khủng khiếp muốn thăng thiên, Tần Tiêu Phong mặt mũi cứ xanh rồi lại trắng, từ nhỏ đến lớn cuộc sống nhàn nhã đã không màng lo ăn lo mặc, tuy rằng cậu đối với tiền bạc không tham vọng không quan tâm nhưng cũng đủ nhìn ra con số khổng lồ trên giấy nợ kia người bình thường gánh còng lưng chẳng nổi. Trời đất đảo lộn, vận mệnh của cậu hệt như mấy bộ phim bại não chiếu lúc tám giờ từ thiếu gia nhà giàu qua một đêm liền biến thành kẻ nghèo hèn hai bàn tay trắng, thảm hại hơn là ba cậu còn để cho cậu một đống rắc rối!
Thiếu niên ôm đầu tay chân luống cuống, nếu ba cậu không ra mặt giải quyết chuyện này thì thể nào đám người cho vay cùng với tên lão đại xã hội đen hung ác kia khẳng định sẽ tìm tới cửa, đến lúc đó cậu một thân một mình ứng phó như nào mới toàn thây?
Không biết lão ba đi đâu lẩn tránh, đã trễ thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vat-cua-lao-dai-hac-bang/782579/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.