"À tôi ổn, có chút mệt vớ vẩn thôi." Đối diện vẻ mặt ôn hòa của bảo tiêu gác cửa hỏi han, Tần Tiêu Phong mạnh mẽ cố kéo lên tinh thần trả lời, tất nhiên không thể nói rằng cậu đây chính là bị một gã đàn ông cường bạo đến chết đi sống lại đấy, nếu nói là lao vào đánh đấm vài cái còn chưa tính, lại còn nổi lên hứng thú biến thái với thân thể của cậu. Xét thân phận từ bé đến giờ là một thằng con trai thì chuyện này chắc hẳn chẳng thể vẻ vang nổi.
"Vậy cậu mau nhanh lên phòng nghỉ ngơi nha."
"Cảm ơn đã quan tâm nhé." Trong đầu cứ tái hiện cái lịch sử đáng thẹn đấy không tan, Tần Tiêu Phong nghĩ muốn đi coi thầy cúng giải hạn xem thế nào, liệu có thể đuổi vận xui đi không.
"À đúng rồi, anh hôm nay có thấy ba tôi về nhà không?"
Bảo tiêu ngẫm một hồi, "Thiếu gia nhắc tôi mới để ý, cả ngày nay chưa từng thấy lão gia."
Tần Tiêu Phong thất vọng hạ mi mắt, ba ba vẫn chưa về qua nhà lần nào sao? "Vậy thôi, tôi lên phòng đây."
Cậu mang theo tâm tình uể oải mở thang máy lên tầng, đem thẻ từ mở khóa cửa vào phòng, phòng khách to như vậy một mảnh tối đen hiển nhiên không giống có bộ dáng người trở về.
Đem giày da trên chân cởi bỏ, Tần Tiêu Phong lấy tay tìm đến công tắc đèn bật lên nháy mắt mọi thứ sáng rõ ràng. Đảo mắt qua một lượt, bốn phía bài trí đồ đạc lộng lẫy sang quý rất phô trương, bàn đá cẩm thạch phong cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-vat-cua-lao-dai-hac-bang/782578/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.