Edit: riri_1127
Chương 8: Tôi yêu em
Thứ bảy của tuần thứ tư, Giản Chân đi gặp bọn họ.
Địa điểm là quán cà phê cạnh trường.
Đặc vụ cầm đầu vừa thấy được Giản Chân, đôi mắt ông ta chớp lên rồi nói: "Đã lâu không gặp, cô Giản."
Giản Chân không muốn khách sáo: "Các người muốn biết cái gì?"
Đặc vụ cười nói: "Cô Giản và Leo ở cùng một chỗ?"
Việc này thật sự không thể giấu được.
Giản Chân gật đầu: "Đúng vậy, không phải các người để tôi lấy tình báo về D ư, nếu vậy không bằng lấy thân đánh đổi, như thế có lẽ sẽ dễ dàng có được tin tức."
Cô khuấy cà phê trong cốc, uống một ngụm.
Đặc vụ hỏi thăm: "Nếu vậy thì cô Giản biết chút gì chưa?"
"Không biết."
Đặc vụ nhíu mày: "Leo không nói cho cô biết về chuyện của D sao? Cô không thấy anh ta liên lạc với D sao? Hoặc là một ít dấu vết nào đó để lại?"
"Không có."
"Có bóng dáng của anh trai trên người Leo không? Ví dụ như khi đang làm việc..."
Giản Chân giật mình trong lòng: "Không có."
Bọn họ liên tục hỏi mấy vấn đề, Giản Chân trả lời không có hoặc không biết.
Cuối cùng ông ta gật đầu với Giản Chân: "Chúng tôi hiểu rồi, trong khoảng thời gian qua cô Giản đã vất vả nhiều."
Giản Chân không cho là đúng: "Không vất vả, nhờ phúc của các người mà tôi nghĩ tôi có thể kết hôn với Leo trong tương lai."
Đặc vụ mỉm cười: "Vậy thì chúc mừng trước nhé."
"Nhưng không biết cô Giản có từng nghe qua câu chuyện này chưa."
"Chuyện gì?"
"Người nông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-va-hoa-hong/936180/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.