Edit: riri_1127
Chương 7: Em muốn tôi sống sót ư?
D vòng tay ôm lấy Giản Chân, hơi thở ấm nóng phả vào tai cô, anh cắn vành tai trắng nõn mỏng manh của cô rồi nói: "Vậy thì bắt đầu từ cơ thể."
Anh cúi đầu cắn từng cúc áo đồng phục học sinh của cô, để lộ ra xương quai xanh tinh xảo tuyệt đẹp, nó đẹp hơn bất kỳ 'nạn nhân' nào mà anh từng nhìn thấy hoặc chạm vào trước đây.
Cô không giống họ.
Cô là cừu non thuần khiết, người dơ bẩn ma quỷ như anh vậy mà có ý đồ muốn nhúng chàm cô.
Anh nên đối xử với cô như một vị thần.
Hôn cẩn thận từng li từng tí, D đẩy cô vào góc tường. Giản Chân ngẩng đầu theo động tác của anh, lúc này cô mới phát hiện anh và cô đang nóng rực như nhau, cô luôn nghĩ rằng ngón tay anh lạnh đến thế thì hẳn nhiệt độ của anh sẽ thấp hơn cô.
Nhưng anh cũng nóng nảy và tức giận.
D cũng giống như tất cả những người bình thường.
Giản Chân vững tin không phải cô đang thương hại anh, dù trong quá khứ hay hiện tại, cô đều coi anh là người duy nhất, D duy nhất, D duy nhất của cô, người đàn ông duy nhất, người tình duy nhất...
Tương lai, thậm chí là đến chết...
Không khoảnh khắc nào khiến cô chắc chắn hơn khoảnh khắc này—— cô cần anh.
Mặc dù thân thể có cảm giác lạ lẫm chưa từng có, Giản Chân cũng đòi hỏi anh trong vô ý thức, cô vô cùng rõ ràng bản thân mình muốn gì, cô cũng sẽ không bao giờ hối hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-va-hoa-hong/936179/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.