Nhưng lúc này người đánh và người bị đánh đổi vị trí cho nhau mà thôi.
Chung Ngọc Hà ôm lấy gò má mình, gương mặt tỏ rặt một vẻ không thể tin nổi: “Mày… mày dám đánh tao?”
“Cô dám đánh tôi thì cớ gì tôi lại không dám đánh cô chứ?” Lăng Y.
Mộc hỏi ngược lại. Nếu như phải chịu bất kỳ trách nhiệm nào thì hai người họ cũng nên cùng chịu mới đúng.
“Mày là cái thá gì, cũng chỉ là một con ả ngôi sao nhỏ hạng ba thôi, mày nghĩ mày là ai mà dám đánh tao?” Chung Ngọc Hà muốn nổi điên lên.
Lăng Y Mộc dù chẳng phải là cái “con ả ngôi sao nhỏ hạng ba” trong lời nói của đối phương, nhưng mà…
“Vậy thì cô dựa vào đâu mà đòi đánh tôi? Cô cũng chỉ là một nữ ngôi sao chẳng đáng là gì đấy thôi. Nếu như không dựa hơi Cố Vĩ Ngạn từ những ngày đầu thì cô nghĩ là mình sẽ có ngày hôm nay à? Hôm nay cô hồng hộc chạy đến đây cũng chỉ là vì đã chia tay với Cố Vĩ Ngạn nên sợ hãi mình sẽ bị mất hết tất cả những thứ mình đang sở hữu. Mọi điều mà cô có đều chỉ tồn tại với điều kiện người đàn ông kia đồng ý.
cho cô mà thôi, chẳng lẽ cô thật sự nghĩ cô cao quý hơn tôi à?”
Bao nhiêu câu từ mà Lăng Y Mộc nói ra từ nãy giờ cũng đủ khiến Chung Ngọc Hà đỏ mặt tía tai, nhất là khi xung quanh còn có người dòm ngó, Chung Ngọc Hà càng cảm thấy mình chẳng còn mặt mũi nào nữa, thế nên trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-toi-nghien-vo-yeu-co-doc/1209888/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.