Chương trước
Chương sau
Bốp!
Tiếng bạt tai trong vẻo vang lên.
Bởi vì xảy ra quá đột ngột nên Lăng Y Mộc vẫn chưa phản ứng lại, mãi cho đến khi trên gương mặt cô truyền đến cảm giác đau rát thì cô mới phản ứng được xảy ra chuyện gì.
“Mày chính là con hồ ly tinh đó nhỉ?” Đối phương oán giận nói: “Không ngờ mày còn khiến cho Vĩ Ngạn đưa mày ăn cơm ở nơi như thế này. Nhưng mày chỉ là một ngôi sao nhỏ hạng ba, mày thật sự tưởng ngồi vững ở vị trí bạn gái này sao? Tao nói cho mày biết, không bao lâu nữa mày cũng sẽ bị anh ấy vứt bỏ thôi”
Lăng Y Mộc ngước mắt lên nhìn, nhận ra người đánh mình là ai.
Chung Ngọc Hà, cô ta vốn chỉ là ngôi sao nữ hạng hai và thường diễn một vài vai phụ. Nhưng bởi vì sau khi ở bên Cố Vĩ Ngạn nên được anh ta phất lên cho nổi tiếng.
Trước kia còn có người đoán liệu Chung Ngọc Hà có phải là bạn gái cuối cùng của Cố Vĩ Ngạn hay không, dù sao cô ta cũng coi như là người ở bên cạnh anh ta lâu nhất.
Nhưng không ngờ đến cuối cùng Chung Ngọc Hà chỉ là một trong số những người “bạn gái cũ” của anh ta mà thôi.
“Cô nhận nhầm người rồi” Lăng Y Mộc nói.
“Tao có thể nhận nhầm được sao, chẳng phải tối nay mày ở đi cùng với Vĩ Ngạn đến nơi này sao?” Chung Hân Hân nhìn người phụ nữ trước mặt mình với đôi mắt căm hận, chỉ cảm thấy người phụ nữ này cái gì cũng không bằng mình, thậm chí quần áo mặc trên người cũng vô cùng giản dị: “Mày nghĩ mày có thể ở bên cạnh Vĩ Ngạn được bao lâu? Hôm nay anh ấy có thể không cần tao, nhưng ngày mai cũng có thể không cần mày giống như vậy”
Lăng Y Mộc chỉ lạnh lùng nhìn đối phương: “Anh ta có cần cô hay không cũng không liên quan gì đến tôi cả, nhưng tôi và anh ta không phải loại quan hệ như cô nghĩ. Cho nên mong cô xin lỗi tôi”
Cô đột nhiên không muốn nhịn nữa, cô phải nhịn khi đối diện với Dịch Quân Phi, cô cũng phải nhịn khi đối diện với Cố Vĩ Ngạn. Mà bây giờ cô không muốn phải chịu cái tát oan uổng khi đối diện với người phụ nữ tai bay vạ gió trước mặt này.
Cho dù bây giờ cô là người ở tầng lớp thấp nhất trong xã hội, cho dù cô đã bị mài giữa tất cả lòng hăng hái và sắc sảo của mình khi ở trong lao tù, nhưng điều đó không có nghĩa là cô có thể bị người ta tuỳ tiện đánh chửi.
Nếu như là cô của năm đó thì…
“Xin lỗi? Mày muốn tao nói lời xin lỗi với một con hồ ly tỉnh vô liêm sỉ, tuỳ tiện quyến rũ bạn trai của người khác sao? Nằm mơ đi! Mày đừng tưởng Vĩ Ngạn là của mày rồi, anh ấy sẽ không đụng đến mày, mày cũng chỉ là người có thể bị thay thế bất cứ lúc nào thôi” Chung Ngọc Hà nói với vẻ mặt ghen ghét.
Lúc này xem ra dáng vẻ của cô ta nào còn còn dịu dàng điềm tĩnh giống như ở trên tỉ vi và báo như thường ngày nữa, mà giống như người đàn bà chanh chua chửi bóng chửi gió vậy.
Lúc này một vài người đi vào trong nhà vệ sinh cũng nhao nhao dừng chân xem cảnh tượng này.
Một vài người trong số đó đã nhận ra một người phụ nữ trong này chính là ngôi sao mới nổi Chung Ngọc Hà Nhưng có thể đến nhà hàng này dùng bữa cũng không phải là người dân bình thường, vì vậy không có ai lôi điện thoại ra quay video hay là chụp ảnh cả.
“Cô không xin lỗi?” Lăng Y Mộc xác nhận.
“Muốn tao nói lại mấy lần, sao tao có thể xin lỗi với hạng người như mày, mày…”
Chung Ngọc Hà còn chưa nói xong, Lăng Y Mộc đột nhiên vung tay lên và giáng một cái tát xuống gương mặt của cô ta.
Bốp!
Tiếng tát trong trẻo lại vang lên lần nữa.
Nhưng nghĩ đến cũng không khá hơn chút nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.