Những vật chứng và những lời khai nhận nhất quán của nhân chứng hôm đó là việc đến nay các cô vẫn không hiểu.
“Những người đó cũng thật quá đáng, dựa vào cái gì mà đối xử với cậu như vậy chứ? Bọn họ chỉ biết đứng ở điểm cao đạo đức rồi đi phê phán người khác chứ căn bản chẳng hiểu biết gì” Tân Hoa Nhiên tức giận nói Lăng Y Mộc vẫn bình tĩnh: “Những điều này không là gì với tớ cả”
Tân Hoa Nhiên nghĩ đến những vết thương trên người bạn tốt, không khỏi thở dài. Lúc trước khi Lăng Y Mộc ra tù, cô ấy đã từng nhìn thấy những vết thương trên cơ thể cô, cũ cũng có mà mới cũng có. Tuy Lăng Y Mộc chưa từng nói với cô ấy mình đã phải trải qua chuyện gì nhưng Tần Hoa Nhiên vẫn có thể đoán được một chút.
E rằng Lăng Y Mộc đã chịu nhiều đau khổ trong tù.
“Bình Quân thật sự là Dịch Quân Phi à?” Tân Hoa Nhiên thay đổi đề tài hỏi “Ừ” Lăng Y Mộc gật đầu.
“Nhưng… nếu anh ta là Dịch Quân Phi thì tại sao lại giả dạng thành một kẻ lưu lạc, ở phòng thuê của cậu lâu như vậy chứ?” Tân Hoa Nhiên nghĩ mãi cũng không hiểu được vấn đền này, chẳng lẽ Dịch Quân Phi có sở thích đặc ư?
“Chuyện này đối với anh ta cùng lắm chỉ là một trò chơi mà thị Lăng Y Mộc chua xót nói. Khi cô nghe anh nói những điều này, trái tim cô như bị bóp chặt, hít thở không thông.
Bình Quân đối xử với cô tốt như vậy, Bình Quân sưởi ấm tay cho cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-toi-nghien-vo-yeu-co-doc/1209876/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.