*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lăng Y Mộc cảm thấy buồn cười, hơi nhếch khóe miệng, nâng bước rời đi.
Tiêu Thiên Định chỉ cảm thấy lòng tốt của mình đã bị cô xem thường, một ngọn lửa tức giận dâng lên trong lòng anh ta: "Lăng Y Mộc, cô có ý gì, tôi chịu giúp cô như vậy đã là rất mạo hiểm rồi đấy!"
"Hình như cũng không ai yêu cầu anh mạo hiểm đâu." Lăng Y Mộc lạnh nhạt nói: "Huống chi anh làm như vậy, không sợ bị cô Hách kia biết được sao?"
Đúng lúc này, một giọng nói chợt vang lên: "Cái gì không thể để tôi biết?"
Cơ thể Tiêu Thiên Định cứng đờ, nhanh như chớp buông lỏng bàn tay đanh bắt lấy cánh tay Lăng Y Mộc, quay đầu nhìn Hách Dĩ Mạt đang đi tới nói: "Không có gì"
Hách Dĩ Mạt nghe vậy thì tiến lên ôm lấy cánh tay của Tiêu Thiên Định: "Tử kỳ, anh nói chuyện với loại người này làm cái gì, anh không sợ bị Dịch Quân Phi biết sao? Anh cũng biết rồi đấy, chị gái của em là người phụ nữ duy nhất mà Dịch Quân Phi đồng ý cưới, cho dù chị gái em đã qua đời ba năm, đến bây giờ Dịch Quân Phi cũng không có người phụ nữ khác.."
Tuy rằng cô ta chưa nói xong, nhưng mà ý tử trong lời nói không cần nói cũng biết.
Sắc mặt của Tiêu Thiên Định trở nên khó coi lên, nhớ tới chuyện quay quảng cáo lúc trước đã bị thu hồi, và còn chuyện Dịch Quận Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-toi-nghien-vo-yeu-co-doc/1209774/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.