Dù cho dung nhan của cô vẫn như xưa, nhưng lại mang đến cảm giác đã trải qua bao thăng trầm trong cuộc sống. Mà hiện tại, bộ đồ trên người của cô cũng không phải là những nhãn hiệu thời trang cao cấp, mà là quần áo lao động mang ánh huỳnh quang.
Tiêu Thiên Định cảm thấy hoảng hốt. Lúc trước khi ở trong tù, cảnh tượng cô liều mạng bò đến trước mặt anh ta cầu xin anh ta hãy tin tưởng cô lại hiện lên trước mắt anh ta một lần nữa.
Khi đó, ánh mắt cô nhìn anh ta là vội vàng, là hy vọng, là khẩn cầu... Mà hiện tại, lại trở thành bình tĩnh không một gợn sóng.
Khóe mắt Hách Dĩ Mạt nhìn thấy phản ứng của bạn trai, trên mặt cô ta mang theo nụ cười dịu dàng đưa món quà mà cô ta đã chuẩn bị cho Lăng Y Mộc nói: "Đây là cho cô, ngày đó thật là ngượng ngùng, đã để có giúp tôi tìm nhẫn cả nửa ngày." Khác biệt một trời một vực so với dáng vẻ độc ác trước đây của cô ta!
Lăng Y Mộc trầm mặc nhận lấy món quà, không nói gì thêm mà xoay người rời đi. Về tới phòng, Lăng Y Mộc đưa món quà trong tay cho chị Từ: "Chị Từ, chị cầm đi." "A? Quần áo tốt như vậy mà em bỏ nó sao?" Chị Từ kinh ngạc nói. "Quần áo của em đủ mặc rồi." Lăng Y Mộc trả lời lại. "Vậy một triệu rưỡi ở đây thì sao..."
"Cũng không cần." Lăng Y Mộc nói, nhìn đồng hồ, thời gian nghỉ ngơi giữa trưa đã hết rồi, vì thế cô cầm công cụ quét tước, chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-toi-nghien-vo-yeu-co-doc/1209773/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.