Chương trước
Chương sau
Cố Tiểu Mạch nắm chặt tay đập xuống bàn khiến chiếc bàn lắc lư, thậm chí còn dọa Hoàng Mai đến mức cơ thể bà ta run run.
Sắc mặt cực kỳ khó coi, Hoàng Mai nhìn cô với ánh mắt sắc nhọn và khinh bỉ: “Cố Tiểu Mạch, muốn tạo phản à?”
Chỉ thấy hai mắt Cố Tiểu Mạch đỏ ửng, thốt ra từng chữ rõ ràng, “Làm sao, sợ rồi à?”
“Tôi không muốn nói chuyện với một con điên, phục vụ…”
Hoàng Mai đang định gọi nhân viên phục vụ đến đuổi Cố Tiểu Mạch đi nhưng đã bị Cố Tiểu Mạch bóp chặt cằm, ánh mắt sắc nhọn bắt Hoàng Mai phải nhìn thẳng vào mắt cô.
Ánh mắt Hoàng Mai hiện lên sự hoang mang lo lắng, cơ thể run cầm cập.
Mặt Cố Tiểu Mạch lạnh băng, giọng nói không còn như trước đây mà có thêm chút hăm dọa, “Hoàng Mai, cảm thấy tôi điên rồi đúng không? Tôi mà điên lên thì sẽ không nể tình đâu, bà tốt nhất là hãy cảm thấy sợ đi, nếu không tôi không biết sẽ làm ra chuyện gì đâu?”
Đúng là điên thật rồi, không ngờ cô lại dám nói với bà ta những lời như thế!
Hoàng Mai muốn đưa tay ra gỡ tay của Cố Tiểu Mạch nhưng Cố Tiểu Mạch nắm rất chặt, cằm bà ta đau muốn chết, nhưng bà ta không gỡ được tay của Cố Tiểu Mạch, người chị em tốt bên cạnh đã bị dọa sợ đến mức mặt tái mét.
Bà ta kinh ngạc vì Hoàng Mai bị đứa con của chồng đánh, thật là đáng thương!
Mọi người trong nhà hàng đều nhìn về phía Cố Tiểu Mạch với ánh mắt khác lạ, nhưng Cố Tiểu Mạch không hề quan tâm, cô lạnh lùng lên tiếng hỏi: “Chuyện Nám Nám bị mất tích, có phải bà biết điều gì đó không, tại sao lại sợ tôi phát hiện, nói!”
Hoàng Mai gào lên: “Cố Tiểu Mạch, mày đang nói linh tinh gì thế, ai thèm động vào đứa con gái của mày chứ, đừng có ở đây ngậm máu phun người.”
“Vậy tại sao không dám để tôi biết?”
“Cố Tiểu Mạch, mày đừng có vu oan giá họa cho người khác, tao không thèm làm cái chuyện đó, mày như thế này tao sẽ báo cảnh sát đó, mày dám ngang nhiên đe dọa người khác!”
Giọng điệu của Hoàng Mai càng trở nên chua ngoa, đanh đá.
Cố Tiểu Mạch từ từ buông tay, cô nheo mắt đầy nguy hiểm, trong lòng cô cũng cảm thấy Hoàng Mai không có gan làm ra chuyện đó, nghĩ đến đây, Cố Tiểu Mạch buông tay.
Nhưng không ngờ, vừa buông tay Hoàng Mai đã tức giận cầm cốc nước bên cạnh lên, hất về phía Cố Tiểu Mạch.
Cố Tiểu Mạch đã sớm phát hiện ra hành động này của Hoàng Mai, lúc này cô không hề nhường nhịn, không hề có chuyện đó!
Cố Tiểu Mạch nhanh chóng đưa tay lên, trực tiếp cầm vào cốc nước, dùng lực mạnh hơn Hoàng Mai, dễ dàng đoạt lấy cốc nước trong tay Hoàng Mai!
Hoàng Mai kinh ngạc, sau đó bà ta cắn chặt môi, không ngờ Cố Tiểu Mạch sẽ đổ nước xuống đầu Hoàng Mai!
Con chồng tạo phản, thật không biết tôn trọng bề trên!
Hoàng Mai đã xù lông lên, bà ta phẫn nộ nhìn Cố Tiểu Mạch, đang định lên tiếng mắng chửi thì Cố Tiểu Mạch đã cướp lời.
Mặc dù mặt cô trắng bệch nhưng đôi mắt lạnh lùng vẫn khiến người khác không dám xem thường, trên người hừng hực khí thế như muốn ép bức người khác, giọng nói cũng không giống với trước đây, “Hoàng Mai, tốt nhất là đừng để tôi điều tra ra được chuyện này có liên quan đến nhà họ Cố, các người làm tổn thương tôi, tôi không quan tâm nhưng nếu các người động đến con gái tôi, tôi sẽ không ngại mà động đến con gái của bà đâu, bà thấy thế nào nếu tôi khiến cô ta mất đi hạnh phúc của mình!”
Cố Tiểu Mạch chọc vào điểm yếu của Hoàng Mai, hung dữ đe dọa, quả nhiên cô nhìn thấy sắc mặt Hoàng Mai thay đổi liên tục nhưng không phản bác lại.
Cố Tiểu Mạch đặt cốc nước xuống bàn, không thèm nhìn Hoàng Mai lấy một cái rồi đi ra ngoài.
Sắc mặt lạnh lùng khiến người khác không dám lại gần, nhưng có ai biết, lúc Cố Tiểu Mạch đi ra ngoài, cơ thể cô run cầm cập, nước mặt không khống chế được mà tuôn trào.
Không có tin tức, không có bất cứ manh mối… Rốt cuộc thì Nám Nám của cô đã đi đâu rồi?
Bầu trời âm u giống như sắp có giông bão, Cố Tiểu Mạch không chịu đựng được nữa, cô ngồi xuống, hai tay ôm đầu gối gào khóc thảm thiết.
Lúc Mộ Bắc Ngật tìm thấy Cố Tiểu Mạch, đập vào mắt anh là cảnh tượng này, một người phụ nữ không nơi nương tựa giúp đỡ ngồi ở đây khóc lóc.
Ngày hôm nay, Cố Tiểu Mạch khiến Mộ Bắc Ngật có một cái nhìn khác về cô, một người phụ nữ lanh lợi, sôi nổi nhưng bây giờ ánh mắt lại mất đi sức sống, gào khóc đau lòng, giống như mọi nhiệt huyết trong cô đều mất hết, cô chỉ là mẹ của một đứa trẻ, vì Nám Nám mà trở nên kiên cường.
Không bảo vệ được Nám Nám, vậy thì, sự kiên cường của cô đều mất hết!
Mộ Bắc Ngật ngồi trong xe với tâm trạng phức tạp, anh cảm thấy rất buồn bực, không chút do dự đẩy cửa xuống xe.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.