Thế còn chuyện của em, bác gái có nói gì em không?" Đây là vấn đề mà Chu Tịnh Sơ lo lắng nhất, cô cứ luôn sợ Tống phu nhân có thành kiến với mình.
"Mẹ không nói gì đến em cả, em đừng lo." Tống Lãnh Thần nắm lấy tay cô, anh nở một nụ cười ấm áp.
"Có thật không?"
Sợ cô không tin, anh nói thêm:
"Mẹ chỉ giận anh vì anh đã giấu bà mà thôi, sau đó liền hỏi về sự mất tích của Thượng Quan Anh Xuyên. Còn em, mẹ biết em là người phụ nữ của anh nên cũng không gây khó dễ gì đâu."
"Tại sao bác gái lại đến bệnh viện vậy ạ?"
"Thượng Quan phu nhân bị ngất nên mẹ anh mới đưa bà ấy đến đây, lại vô tình gặp Tần Du đi vào." Tống Lãnh Thần kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi mà cô đặt ra. Thấy mi tâm của cô còn chưa giãn, anh đưa tay miết nhẹ vào đấy một cái: "Em yên tâm, mẹ không ghét em đâu."
Tuy anh nói thế nhưng Chu Tịnh Sơ vẫn không thể nghe theo cho được, lòng cô giờ đây như bị đá đè nặng vậy. Dù sao cô cũng là nguyên nhân khiến Tống Lãnh Thần bắt giữ Thượng Quan Anh Xuyên, có thể trong tương lai sẽ là nguyên nhân khiến hai nhà đối đầu. Hỏi thử xem Tống phu nhân sẽ dùng thái độ hòa dịu để nói chuyện với cô sao?
Vì không yên về thương tích của Chu Tịnh Sơ nên Tố Trầm đã đinh ninh ngồi xe lăn, dưới sự trợ giúp của Cao Ý, con bé được mẹ mình đẩy đến phòng Chu Tịnh Sơ.
Vừa thấy cô trong bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-tinh-su-giam-cam-ca-doi/977982/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.